Tôi tặng anh một bài thơ mộc mạc
	Những nghĩa từ thao thức đêm trắng đêm
	Lá vàng rơi hiu hắt bên cạnh thềm
	Và bỗng chợt ru hồn mình thi sĩ
	
	Tôi cũng hiểu thơ nghĩa là thi vị
	Tôi tầm thường một chiếc lá gầy khô
	Thương non sông ai là kẻ hững hờ
	Làm sao vớt trăng in tình non nước
	
	Đêm hôm nay nhìn thời gian trôi ngược
	Tôi ước là người lính thuở ngày xưa
	Chiều từng chiều rơi xuống những cơn mưa
	Đôi bàn chân không mềm vì sỏi đá
	
	Tôi và anh hai cuộc đời xa lạ
	Bỗng trở thành bằng hữu cố ly hương
	Quê hương ơi đã mất những tên đường
	Giờ tất cả chỉ còn là hoài niệm
	
	Tôi và anh một tương lai đối diện
	Lòng dùng dằng nỗi nhớ cứ chênh vênh
	Chén men cay nghe sóng vỗ mạn thuyền
	Mà quê hương chảy theo từng giọt đắng
        
        
            Lưu lạc
            Lượt xem: 33768
        
        
        17/12/2014 14:48
        
            Người xưa còn có bóng trăng theo
Ta chỉ còn đây chút nắng chiều
Gió bụi xác xơ không quán trọ
Ngựa xe xa vắng nẽo cô liêu!
        
    
        
        
            04. Mẹ
            Lượt xem: 31668
        
        
        17/12/2014 14:47
        
            Thân tặng Trần Kiêu Bạc
Chân cứng, đá mềm tủi hồn quê
Áo nâu nón lá mặt sầu che
Nắng khô bờ mía khô ao cá
Cỏ héo hoa tàn bặt tiếng ve!
        
    
        
        
            03. Áo bay
            Lượt xem: 25001
        
        
        17/12/2014 14:45
        
            Tưởng mây gọi áo trắng về
Nào hay mây lỗi hẹn thề... trốn ta!
Chiều đông áo tím hoa cà
Nhởn nhơ trước ngõ làm quà tương tư!
        
    
        
        
            01. Đổi đời
            Lượt xem: 29417
        
        
        17/12/2014 14:44
        
            Rong chơi năm tháng đổi đời
Cổng tù giông bão cổng trời khói sương?
Sử kinh đốt chẳng hết hương
Trần gian địa ngục đoạn trường còn nguyên?
        
    
        
        
            Hương áo
            Lượt xem: 28033
        
        
        17/12/2014 14:41
        
            Ngừng trong hạt nước bốc hơi
Nghe ta muối mặn nghe người lệ cay
        
    
        
        
            Tiểu sử 
            Lượt xem: 28618
        
        
        17/12/2014 14:39
        
            - Tên thật Phan Văn Tám
- Bút hiệu LUÂN TÂM, đôi khi ký MINH TÂM
- Sanh năm 1944 tại Bến Tre
- Có vợ và 3 con
        
    
        
        
            Dại khờ
            Lượt xem: 30054
        
        
        17/12/2014 14:23
        
            Người ta khổ vì thương không phải cách,
Yêu sai duyên và mến chẳng nhằm người
Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi
Người ta khổ vì xin không phải chỗ.
        
    
        
        
            Lời thơ vào tập gởi hương
            Lượt xem: 21550
        
        
        17/12/2014 14:23
        
            Tôi là con chim đến từ núi lạ,
Ngứa cổ hát chơi. (?)
Khi gió sớm vào reo um khóm lá,
Khi trăng khuya lên ủ mộng xanh trời.
        
    
        
        
            Lời thơ vào tập gửi hương
            Lượt xem: 25530
        
        
        17/12/2014 14:22
        
            Tôi là con chim đến từ núi lạ,
Ngứa cổ hát chơi,
Khi gió sớm vào reo um khóm lá,
Khi trăng khuya lên ủ mộng xanh trời.
        
    
        
        
            Sự sống chẳng bao giờ chán nản
            Lượt xem: 24730
        
        
        17/12/2014 14:20
        
            Trong cuộc đấu tranh giữa ta với địch sống chết thua hơn
Có lúc, có nơi đứa thắng lâm thời lại là cái chết;
Cái chết rên môi có đôi râu mép
Sắc lẻm như đeo kính râm lấy điệu và trán cũng cao;
        
    
Hiển thị 111 - 120 tin trong 924 kết quả