Quê hương ơi buồn trong trang lịch sử
	Những thăng trầm của đất nước Việt Nam
	Giặc phương Bắc luôn để dạ manh tâm
	Muốn chúng ta trở thành dân vong bản
	
	Ngàn năm xưa quân Tàu luôn xâm lấn
	Hán, Tống, Minh rồi tới giặc Nguyên, Thanh
	Chúng xuống Nam đều bị đánh tan tành
	Bởi dã tâm làm trái lòng thiên ý
	
	Mười sáu chữ lân bang lời hoa mỹ
	Để dễ dàng thôn tính nước Việt Nam
	Hoàng, Trường Sa chiếm đảo giết dân lành
	Nào ai khác ngoài lũ người Trung cộng
	
	Bọn Trung cộng là lũ người manh động
	Mặt nạ người lòng dạ thú sói lang
	Với biển Đông chúng hống hách ngang tàn
	Lũ mặt dày vừa la vừa ăn cướp
	
	Đâu chân lý để tìm về cố quốc
	Mơ một ngày dân chủ cho quê hương
	Bóng đêm ơi thắp sáng những con đường
	Lòng tuổi trẻ quê hương đầy hoa nắng
        
        
            Những đêm hành quân
            Lượt xem: 24458
        
        
        17/12/2014 14:18
        
            Tôi cùng xương thịt với nhân dân của tôi
Cùng đổ mồ hôi, cùng sôi giọt máu;
Tôi sống với cuộc đời chiến đấu
Của triệu người yêu dấu gian lao
        
    
        
        
            Ngọn quốc kỳ
            Lượt xem: 33317
        
        
        17/12/2014 14:17
        
            (Trích Trang ca)
...
Ai từng nghe nói quân du kích?
Nhắc đến lòng son tràn cảm kích,
Ôi những chiến sĩ, những anh hùng,
Những kẻ hồn xanh như ngọc bích;
        
    
        
        
            Bác đi xa cháu, nhớ ghê
            Lượt xem: 24052
        
        
        17/12/2014 14:16
        
            Bác đi xa cháu, nhớ ghê
Thằng cu Vũ, bác chưa về được thăm.
Bây giờ cháu đã lên năm,
Từ khi nhỏ xíu cháu nằm trên tay,
        
    
        
        
            Yêu
            Lượt xem: 36553
        
        
        17/12/2014 14:15
        
            Yêu là chết ở trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu.
Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu;
Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết ...
        
    
        
        
            Ý thu
            Lượt xem: 33615
        
        
        17/12/2014 14:14
        
            Tặng Nguyễn Lương Ngọc
Những chút hồ buồn trong lá rụng
Bị nhàu ai tưởng dưới trăm chân.
Bông hoa rứt cánh, rơi không tiếng;
Chẳng hái mà hoa cũng hết dần.
        
    
        
        
            Vì sao
            Lượt xem: 36878
        
        
        17/12/2014 14:13
        
            Bữa trước, riêng hai dưới nắng đào,
Nhìn tôi cô muốn hỏi "vì sao?"
Khi tôi đến kiếm trên môi đẹp
Một thoáng cười yêu thỏa khát khao
        
    
        
        
            Trăng
            Lượt xem: 41215
        
        
        17/12/2014 14:11
        
            Trong vườn đêm ấy nhiều trăng quá;
Ánh sáng tuôn đầy các lối đi,
Tôi với người yêu qua nhẹ nhẹ ...
Im lìm, không dám nói năng chi .
        
    
        
        
            Trách em
            Lượt xem: 30603
        
        
        17/12/2014 14:09
        
            Em không có gì đáng trách
Nhưng anh muốn trách em
Trách bởi sao yêu mến
Rồi lại đến yêu thêm.
        
    
        
        
            Tình qua
            Lượt xem: 33321
        
        
        17/12/2014 14:08
        
            Tôi dạo thanh bình giữa phố đông,
Tự cười sao chở núi và thông
Đến đây áng trở người qua lại;
Bỗng lướt ngang tôi một thoáng hồng.
        
    
        
        
            Thơ
            Lượt xem: 38424
        
        
        17/12/2014 14:07
        
            Nõn nà sương ngọc quanh thềm đậu
Nắng nhỏ bâng khuâng chiều lỡ thì.
Hư vô bóng khói trên đầu hạnh;
Cành biếc run run chân ý nhị
        
    
Hiển thị 141 - 150 tin trong 943 kết quả