Hôm nay bắt được thư Hà Nội
	Cho biết tin Dung đã đẻ rồi
	Giờ Sửu, tháng ngâu, ngày nguyệt tận
	Bao giờ tôi biết mặt con tôi?
	Nào xem thử đoán tên con gái
	Oanh, Yến, Đào, Trâm, Bích, Ngọc, Hồi?
	Tôi biết vô tình Dung lại muốn
	Con mình mang lấy nghiệp ăn chơi.
	Ngọc nữ trót sinh vào tục lụy
	Đời con rồi khổ đấy con ơi!
	Mẹ con đeo đẳng nghề ca xướng
	Nuôi được con sao, trời hỡi trời!
	Mẹ con chỉ đợi hồng đôi má
	Chỉ đợi chiều xuân kia thắm tươi
	Hôn con một chiếc, hay là khóc
	Rồi gửi coh người thiên hạ nuôi.
	Mẹ con nịt vú cho tròn lại
	Chiều cái hoang đàng lũ khách chơi.
	Đời cha lưu lạc quê người mãi
	Kiếp mẹ đêm đêm bán khóc cười.
	Có mẹ, có cha mà đến nỗi
	Miệng đời mai mỉa gái mồ côi.
	Vài ba năm nữa, con khôn lớn
	Uốn lưỡi làm sao tiếng "mẹ ơi!"
	Đời em xuống dốc, tôi lên dốc
	Nào có vui gì, khổ cả đôi.
	Sương chiều, gió sớm, bao đơn chiếc
	Bướm lại, ong qua, mấy ngậm ngùi ?
	Sắt son một chuyến trăng còn sáng
	Tâm sự đôi dòng nước chảy xuôi.
	Cỏ bồng trở lại kinh kỳ được
	Hoa đợi hay bay xứ khác rồi.
	Vô khối ngọc trong the thắm đấy
	Dung còn chung thủy nữa hay thôi?
	Rồi có một đêm, màn rủ thấp
	Ngã vào tay một khách làng chơi.
	Em có nghĩ rằng trong hắt hủi
	Con mình trằn trọc cánh tay ai?
	Em có nghĩ rằng trong quán trọ
	Đầu tôi lại gối cánh tay tôi?
	
	Cha mẹ đã không nuôi dạy được
	Con là phận gái, hạt mưa sa
	Chân bùn, tay lấm hay hài hán
	Hay lại Bình Khang, lại nguyệt hoa
	Cành đưa, lá đón theo đòi mẹ
	Phách ngọt, đàn hay tục xướng ca
	Cha lo ngại lắm là con gái
	Chẳng có bao giờ biết mặt cha
	Con mười sáu, bảy xuân đương độ
	Cha bốn, năm mươi chửa trót già.
	Cha buồn tiễn khách hơi thu quạnh
	Con thẹn che đàn nửa mặt hoa.
	Chàng chàng, thiếp thiếp, vui bằng được
	Bố bố, con con, chẳng nhận ra
	Một lứa lên trời chung lận đận
	Thương nhau, cha soạn khúc Tỳ bà
	Áo xanh mà ướt vì đêm ấy
	Tội nghiệp đời con, xấu hổ cha.
	"Khóm cúc tuôn đôi dòng lệ cũ
	"Con thuyền buộc một mối tình nhà ..."
	
	Giờ đây cha khóc mà thương nhớ
	Gửi vọng về con một chiếc hôn.
	Tiền, cha không đủ hoàn lương mẹ
	Còn lấy đâu mà nuôi nấng con?
	Thôi cha cầu chúc cho con gái
	Mắt chớ lưu cầu, môi chớ son
	Càng tài sắc lắm càng oan nghiệt
	"Bảy nổi ba chìm với nước non"
	Nhất kiêng đừng lấy chồng thi sĩ
	Nghèo lắm, con ơi! Bạc lắm con!
	Ở đây, cha khóc mà thương nhớ
	Đất Huế dầm mưa mấy tháng tròn..
	
	Huế, 1941
        
        
            Trường huyện
            Lượt xem: 35330
        
        
        18/12/2014 09:47
        
            Học trò trường huyện ngày năm ấy
Anh tuổi bằng em lớp tuổi thơ
Những buổi học về không có nón
Đội đầu chung một lá sen tơ
        
    
        
        
            Tương tư
            Lượt xem: 41245
        
        
        18/12/2014 09:47
        
            Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông,
Một người chín nhớ mười mong một người
Gió mưa là bệnh của giời,
Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng.
        
    
        
        
            Vâng
            Lượt xem: 34965
        
        
        18/12/2014 09:46
        
            Lạ quá ! Làm sao tôi cứ buồn ?
Làm sao tôi cứ khổ luôn luôn ?
Làm sao tôi cứ tương tư mãi,
Người đã cùng tôi phụ rất tròn ?
        
    
        
        
            Vụn vặt
            Lượt xem: 34600
        
        
        18/12/2014 09:45
        
            Nhất áp xuân giao vạn lý tình
Đoạn trường phương thảo đoạn trường oanh
Nguyện tương song lệ đề vi vũ
Minh nhật lưu quân bất xuất thành
        
    
        
        
            Xóm ngự viên
            Lượt xem: 31178
        
        
        18/12/2014 09:42
        
            Lâu nay có một người du khách
Gió bụi mang về xóm Ngự Viên
Giậu đổ dây leo suồng sã quá
Hoa tàn con bướm cánh nghiêng nghiêng
        
    
        
        
            Xuân tha hương
            Lượt xem: 24533
        
        
        18/12/2014 09:27
        
            Tết này chưa chắc em về được
Em gửi về đây một tấm lòng
Ôi, chị một em, em một chị
Trời làm xa cách mấy con sông
        
    
        
        
            Xuân về
            Lượt xem: 31509
        
        
        18/12/2014 09:26
        
            Đã thấy xuân về với gió đông.
Với trên màu má gái chưa chồng
Bên hiên hàng xóm cô hàng xóm
Ngước mắt nhìn giời đôi mắt trong
        
    
        
        
            Đôi dòng tiểu sử 
            Lượt xem: 26657
        
        
        18/12/2014 09:07
        
            Nguyễn Bính sinh năm 1919 ở làng Thiện Vịnh huyện Vụ Bản Nam Ðịnh, không hề dến trường, chỉ học ở nhà với cha và cậu.
Ông làm thơ năm 13 tuổi, tổng cộng gần một ngàn bài. Ðược giải khuyến khích của Tự Lực văn đoàn năm 1937.
Thơ đã đăng ở : Ngày Nay, Tiểu thuyết thứ bảy, Nam cường.
Ðã xuất bản: Lỡ bước sang ngang, Tâm hồn tôi, Hương cố nhân.
        
    
        
        
            Tựu trường
            Lượt xem: 22111
        
        
        18/12/2014 09:04
        
            Những nàng thiếu nữ sông Hương
Da thơm là phấn môi hường là son
Tựu trường san sát chân thon
Lao xao nón mới màu sơn sáng ngời
        
    
        
        
            Cô hàng xóm
            Lượt xem: 39060
        
        
        18/12/2014 09:03
        
            Nhà nàng ở cạnh nhà tôi,
Cách nhau cái dậu mùng tơi xanh rờn
Hai người sống giữa cô đơn,
Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi.
Giá đừng có dậu mùng tơi,
Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng.
        
    
Hiển thị 21 - 30 tin trong 1153 kết quả