Con đường nhỏ vắt ngang triền cát
	Vạt cỏ cháy khô hàng dương gầy xơ xác
	Đường về nhà em trưa nắng cát mù tung
	Ơi gió Lào thổi rát miền Trung
	Mười năm trước
	Nón che nghiêng đi về trên cát
	Bụi xơng rồng ngơ ngác bước em qua
	Giờ đường cũ xơng rồng khô héo cả
	Hỏi người làng: - em đã lấy chồng xa
	Em bỏ lại miền Trung đầy bão gió
	Bỏ cả vùng quê vật vã dưới nắng hè
	Trên cát bỏng mình anh đi như chạy
	Ở đâu rồi một bóng nón nghiêng che?
	Ở đâu, ở đâu một mái tóc thề
	Như dòng sông chảy qua triền cát hạ
	Gió Lào trưa nay cát bay cồn cào quá
	Đường vắng nắng chang trắng lóa chân trời
	Nóng bỏng quê nghèo nỗi nhớ em ơi!
	Có thể nơi xa tìm thấy niềm vui
	Em sẽ quên đi gió Lào cát trắng
	Nhưng miền Trung, miền Trung vẫn tảo tần thầm lặng
	Nhớ thương em nỗi nhớ chẳng đâu bằng
	Mẹ gọi em về khắc khoải những mùa trăng
        
        
            Mượn sóng Tiền Đường
            Lượt xem: 36522
        
        
        20/12/2014 16:36
        
            Nguyễn Du (1765 - 1810)
Quê nhà nào thiếu gì sông nước
chẳng thiếu dòng sâu máu cuộn ngầu
sao không là sông Lam, sông Hương
sông nước mắt
phải mượn Tiền Đường gửi nỗi đau!
        
    
        
        
            Tuần rằm
            Lượt xem: 33592
        
        
        20/12/2014 16:35
        
            xin nhớ kiêng thơ chị...
Hồ Xuân Hương (1768- ...?)
Thiếu nữ ngủ ngày quên chốt cửa
bao nhiêu quân tử bước dùng dằng
hữu hình ba góc, vô hình gió
mát mặt anh hùng đến thế chăng ?
        
    
        
        
            Công chúa Ai Tư
            Lượt xem: 41356
        
        
        20/12/2014 16:33
        
            Lê Ngọc Hân (1770-1799)
Tài hoa cung cấm gập ghềnh
long đong gấm lụa, lênh đênh kiệu vàng
trông vời một chiếc thuyền nan
cảm thương quê mẹ chưa lần về thăm.
        
    
        
        
            Chín tầng mây còn thấp
            Lượt xem: 38611
        
        
        20/12/2014 16:26
        
            Cao Bá Quát (1809 - 1855)
Chấm muội đèn chữa câu phạm húy
Cái roi song xóa mộng công danh
văn chưng một thuở "vô Tiền Hán"
cùm khóa chân, nghiên bút tan tành.
        
    
        
        
            Dù đui mà giữ đạo nhà
            Lượt xem: 30757
        
        
        20/12/2014 16:26
        
            Nguyễn Đình Chiểu (1822 - 1888)
Ngả đường nào cũng mịt mù đen đặc
ông đi
tìm nghĩa sĩ tế linh nơi Cần Giuộc
kiếm ngư tiều trị bịnh xứ Ba Tri
        
    
        
        
            Thu thanh đạm
            Lượt xem: 41576
        
        
        20/12/2014 16:24
        
            Nguyễn Khuyến (1835 - 1909)
Ngõ trúc xanh hơn từ độ ấy
ao làng thẳm lặng một tờ thư
thuyền câu muốn gửi câu thơ cổ
chẳng biết bao giờ mới tới thu?
        
    
        
        
            Chúc người chúc tết
            Lượt xem: 32085
        
        
        20/12/2014 16:23
        
            Tú Xương (1870 - 1907)
Lẳng lặng mà nghe tôi chúc ông
từ ngày ông chán cảnh người đông
ung dung thượng giới trời mây dạo
lều chõng long đong hết bận lòng.
        
    
        
        
            Non nước thề xưa
            Lượt xem: 29154
        
        
        20/12/2014 16:22
        
            Tản Đà (1890-1939)
Trông mờ mây phủ núi xa
hay hồn viễn vọng sông Đà, Tản Viên.
        
    
        
        
            Viết lúc tắt đèn
            Lượt xem: 39720
        
        
        20/12/2014 16:21
        
            Ngô Tất Tố (1894-1954)
Mài thời gian vẹt hết thỏi mực tàu
lều chõng gò lưng khoa cuối
anh khóa không hay đã bạc đầu.
        
    
        
        
            Nhà văn của nỗi niềm dang dở
            Lượt xem: 34258
        
        
        20/12/2014 16:20
        
            Khái Hưng (1896-1947)
Chưa nở đã tàn: hoa ước hẹn
sương treo cành lộc khóc tiêu điều
nàng Mai gánh cả đời cô quả
làm gánh hàng hoa bán chợ chiều.
        
    
Hiển thị 51 - 60 tin trong 1876 kết quả