Nửa đêm không ngủ
	Nhớ về Hà Nội mến thương
	Hà Nội ơi Hà Nội
	Tương tư thức trắng canh trường
	
	Hà Nội của tôi
	Của một triệu người lìa Hà Nội
	Bỏ quê hương bỏ cả phố phường
	Đánh mất tuổi thơ, chôn vùi kỷ niệm
	Bỗng đêm nay sống lại trong tôi
	Những con đường Hà Nội mến thân ơi
	
	Hỡi những con đường
	Có từ lúc tôi ôm bầu sữa mẹ
	Những vỉa hè quen thuộc tự ngày xưa
	Những vỉa hè phơi nắng dầm mưa
	Chân chập chững theo chiều tay mẹ dắt
	Rồi nhớn lên
	Giữa những con đường dằng dặc
	Tiếp nối nhau theo bờ ngói xiêu xiêu
	Tiếp nối nhau như tay của người yêu
	Truyền hơi thở khi gió mùa đến sớm
	
	Những con đường
	Những con đường rờn rợn
	Tiếng chân người lạnh lẽo gõ đêm khuya
	Nghe than van từng điệp khúc não nề
	Nghe rỉ rả mưa phùn lầy lội
	Nghe rụng xuống dưới chân tường xám hối
	Những thân tàn rũ gục chết mùa đông
	Từng âm thanh gờn gợn buốt trong lòng...
	
	Hà Nội, ôi Hà Nội !
	Hà Nội của tôi
	Với hình ảnh Mẹ già khắc khoải
	Với em thơ mòn mỏi đếm ngày xanh
	Vọng tiếng thời gian bóng xế ngang mành
	Nghe thương nhớ nghẹn ngào trong ngực
	Đường phố cũ chôn vùi uất ức
	Thanh xuân nào e ấp giữa bàn tay
	Vào chợ đời đánh mất tuổi thơ ngây
	Nhìn mắt trắng buồn tênh cười thế sự
	
	Những con đường
	Ôi, những con đường cũ
	Chiều phế hưng nằm ngủ dưới thời gian
	Lớp bụi đời phủ trắng màu tang
	Trong im lặng của bao người Hà Nội
	Mà năm tháng chưa xoá mờ tội lỗi
	Cứ đêm đêm từ 5 cửa Ô xa
	Hát vọng về theo những canh gà
	Tiếng sênh phách hú hồn ma quỷ
	Bánh xe nghiến mặt đường rền rĩ
	Tóc ca nhi chảy ướt vũng bùn nhơ
	Hà Nội ơi ! Vỡ nát cả mong chờ
	
	
	Hà Nội, chao ôi Hà Nội
	Hà Nội với những con đường đọng tím
	Những con đường câm nín
	Những con đường chết lịm ở tim tôi.
	Tuổi hoa niên từng hát khúc yêu đời
	Và nhảy múa khắp nẻo đường Hà Nội
	Bao thương mến với bao nhiêu bối rối
	Trôi về đây tàn phá cõi tâm linh
	Trắng đêm thâu, trắng cả khối chân tình
	Từng xác lá thu về vàng lối cỏ
	Mùa úa héo dâng đầy đôi mắt nhỏ
	Em ơi em ! Có biết thuở nào khuây
	Nhớ thương nhau qua những cánh đêm gầy
	Nhìn gương mặt hãi hùng sau giấc ngủ.
	
	Ôi, Hà Nội
	Ôi những con đường cũ
	Đâu hàng Bông hàng Trống với hàng Khay
	Đâu hàng Đào khoe nõn những bàn tay
	Những đôi mắt nhìn nhau sầu ly cách
	Nước Hồ Gươm còn xanh màu cẩm thạch ?
	Tà áo ai còn đẹp buổi hoàng hôn ?
	Nhớ thương xưa nhạt nắng những khung tường
	Nghiêng nghiêng xuống mặt hồ ôm bóng nước
	
	Những con đường
	Những con đường năm trước.
	Của ngày xưa, xa lắm Hà Nội ơi
	Đêm nay về ngự trị giữa lòng tôi
	Đêm nay về, với 5 cửa Ô nghẽn lối.
	Thao thức mãi, từng canh gà báo vội
	Rạng đông nào gối lệch tóc đêm sâu
	
	Ở ngoài kia, bóng tối đã phai mầu !..
        
        
            Di chúc
            Lượt xem: 34215
        
        
        18/12/2014 20:37
        
            Kém hai tuổi xuân đầy chín chục
Số thầy sinh phải lúc dương cùng
Đức thầy đã mỏng mòng mong
Tuổi thầy lại sống hơn ông cụ thầy
        
    
        
        
            Câu đối
            Lượt xem: 41108
        
        
        18/12/2014 20:36
        
            - Quan chẳng quan thì dân, chiếu trung đình ngất ngưỡng ngồi trên, nào lềnh, nào trưởng, nào ban ba, tiền làm sao đóng góp làm sao, một năm mười hai tháng thảnh thơi, cái thủ lợn nhìn thấy đà nhẵn mặt;
- Già chẳng già thì trẻ, đàn tiểu tử lau nhau đứng trước, này thơ, này phú, này đoạn một, bằng là thế trắc là thế, khuyên điểm là thế, ba vạn sáu ngàn ngày thấm thoát, con mắt gà đeo kính đã mòn tai
        
    
        
        
            Vịnh trâu già
            Lượt xem: 24552
        
        
        18/12/2014 20:34
        
            Một nắm xương khô, một nắm da
Bao nhiêu cái ách đã từng qua
Đuôi khom biếng vẫy Điền Đan hỏa
Tai nặng buồn nghe Nịnh Tử ca
        
    
        
        
            Đêm xuân thương con thiêu thân
            Lượt xem: 32902
        
        
        18/12/2014 20:33
        
            Giống lông cánh phận mình nho nhỏ
Chết là yên , chết chỗ quang minh
Phải chăng thảng thốt đã đành
Mà trong dúng dắng xem tình dễ đâu
        
    
        
        
            Ngày xuân dặn các con (Ngày xuân răn con cháu)
            Lượt xem: 21905
        
        
        18/12/2014 20:33
        
            Tuổi thêm, thêm được tóc râu phờ,
Nay đã năm mươi có lẻ ba.
Sách vở ích gì cho buổi ấy,
áo xiêm nghĩ lại thẹn thân già.
        
    
        
        
            Ông phỗng đá (2)
            Lượt xem: 19467
        
        
        18/12/2014 20:32
        
            Người đâu tên họ là gì?
Khéo thay chích chích chi chi (1) nực cười.
Dang tay ngửa mặt lên trời,
Hay còn lo tính sự đời chi đây?
        
    
        
        
            Lời gái góa
            Lượt xem: 38904
        
        
        18/12/2014 20:31
        
            Chàng chẳng biết gái này gái góa,
Buồn nằm suông, suông cả áo cơm.
Khéo thay cái mụ tá ơm. (1)
Đem chàng trẻ tuổi ép làm lứa đôi.
        
    
        
        
            Anh giả điếc
            Lượt xem: 34131
        
        
        18/12/2014 20:30
        
            Trong thiên hạ có anh giả điếc,
Khéo ngơ ngơ ngác ngác, ngỡ là ngây!
Chẳng ai ngờ "sáng tai họ, điếc tai cày",
Lối điếc ấy sau này em muốn học.
        
    
        
        
            Vịnh tiến sĩ giấy
            Lượt xem: 31198
        
        
        18/12/2014 20:29
        
            Rõ chú hoa man (1) khéo vẽ trò,
Bỡn ông mà lại dứ thằng cu.
Mày râu mặt đó chừng bao tuổi,
Giấy má nhà bay đáng mấy xu?
        
    
        
        
            Bồ tiên thi (1)
            Lượt xem: 34584
        
        
        18/12/2014 20:27
        
            Chú huyện Thanh Liêm khéo giở trò,
"Bồ tiên thi" lại lấy vần bồ.
Nghênh ngang võng lọng nhờ ông sứ,
Ngọng nghẹo văn chương giở giọng ngô.
        
    
Hiển thị 971 - 980 tin trong 2242 kết quả