Nửa đêm không ngủ
	Nhớ về Hà Nội mến thương
	Hà Nội ơi Hà Nội
	Tương tư thức trắng canh trường
	
	Hà Nội của tôi
	Của một triệu người lìa Hà Nội
	Bỏ quê hương bỏ cả phố phường
	Đánh mất tuổi thơ, chôn vùi kỷ niệm
	Bỗng đêm nay sống lại trong tôi
	Những con đường Hà Nội mến thân ơi
	
	Hỡi những con đường
	Có từ lúc tôi ôm bầu sữa mẹ
	Những vỉa hè quen thuộc tự ngày xưa
	Những vỉa hè phơi nắng dầm mưa
	Chân chập chững theo chiều tay mẹ dắt
	Rồi nhớn lên
	Giữa những con đường dằng dặc
	Tiếp nối nhau theo bờ ngói xiêu xiêu
	Tiếp nối nhau như tay của người yêu
	Truyền hơi thở khi gió mùa đến sớm
	
	Những con đường
	Những con đường rờn rợn
	Tiếng chân người lạnh lẽo gõ đêm khuya
	Nghe than van từng điệp khúc não nề
	Nghe rỉ rả mưa phùn lầy lội
	Nghe rụng xuống dưới chân tường xám hối
	Những thân tàn rũ gục chết mùa đông
	Từng âm thanh gờn gợn buốt trong lòng...
	
	Hà Nội, ôi Hà Nội !
	Hà Nội của tôi
	Với hình ảnh Mẹ già khắc khoải
	Với em thơ mòn mỏi đếm ngày xanh
	Vọng tiếng thời gian bóng xế ngang mành
	Nghe thương nhớ nghẹn ngào trong ngực
	Đường phố cũ chôn vùi uất ức
	Thanh xuân nào e ấp giữa bàn tay
	Vào chợ đời đánh mất tuổi thơ ngây
	Nhìn mắt trắng buồn tênh cười thế sự
	
	Những con đường
	Ôi, những con đường cũ
	Chiều phế hưng nằm ngủ dưới thời gian
	Lớp bụi đời phủ trắng màu tang
	Trong im lặng của bao người Hà Nội
	Mà năm tháng chưa xoá mờ tội lỗi
	Cứ đêm đêm từ 5 cửa Ô xa
	Hát vọng về theo những canh gà
	Tiếng sênh phách hú hồn ma quỷ
	Bánh xe nghiến mặt đường rền rĩ
	Tóc ca nhi chảy ướt vũng bùn nhơ
	Hà Nội ơi ! Vỡ nát cả mong chờ
	
	
	Hà Nội, chao ôi Hà Nội
	Hà Nội với những con đường đọng tím
	Những con đường câm nín
	Những con đường chết lịm ở tim tôi.
	Tuổi hoa niên từng hát khúc yêu đời
	Và nhảy múa khắp nẻo đường Hà Nội
	Bao thương mến với bao nhiêu bối rối
	Trôi về đây tàn phá cõi tâm linh
	Trắng đêm thâu, trắng cả khối chân tình
	Từng xác lá thu về vàng lối cỏ
	Mùa úa héo dâng đầy đôi mắt nhỏ
	Em ơi em ! Có biết thuở nào khuây
	Nhớ thương nhau qua những cánh đêm gầy
	Nhìn gương mặt hãi hùng sau giấc ngủ.
	
	Ôi, Hà Nội
	Ôi những con đường cũ
	Đâu hàng Bông hàng Trống với hàng Khay
	Đâu hàng Đào khoe nõn những bàn tay
	Những đôi mắt nhìn nhau sầu ly cách
	Nước Hồ Gươm còn xanh màu cẩm thạch ?
	Tà áo ai còn đẹp buổi hoàng hôn ?
	Nhớ thương xưa nhạt nắng những khung tường
	Nghiêng nghiêng xuống mặt hồ ôm bóng nước
	
	Những con đường
	Những con đường năm trước.
	Của ngày xưa, xa lắm Hà Nội ơi
	Đêm nay về ngự trị giữa lòng tôi
	Đêm nay về, với 5 cửa Ô nghẽn lối.
	Thao thức mãi, từng canh gà báo vội
	Rạng đông nào gối lệch tóc đêm sâu
	
	Ở ngoài kia, bóng tối đã phai mầu !..
        
        
            Lời thơ từ đáy mộ
            Lượt xem: 28075
        
        
        19/12/2014 15:09
        
            Tác giả: Trần Văn Lương
Kính dâng hương linh chị PC
(Cuối cùng em cũng đã làm tròn được lời hứa với lòng mình lúc đứng cạnh giường bệnh của chị ở New York vào một ngày tưởng chừng đà xa lắm.
Hy vọng trong một kiếp nào đó, những dòng thơ cuối đời chưa kịp đọc của chị sẽ đến được tay người ấy)
        
    
        
        
            Tiếng ru ba miền
            Lượt xem: 31964
        
        
        19/12/2014 15:07
        
            Tác giả: Kiên Giang
Tiếng mẹ ngân nga triều nước lớn
Điệu vành khuyên, âm hưởng tiếng chim oanh
Mây không đuổi cánh cò bay mỏi gió
Đất miệt vườn mở rộng chân trời xanh
        
    
        
        
            Hoa tạng trầm tư
            Lượt xem: 30370
        
        
        19/12/2014 15:06
        
            Tác giả: Tịnh Liên Nghiêm Xuân Hồng
Gửi một người đã rũ bỏ bụi trần ai
Mặt trời đã lặn từ lâu nhưng trăng chưa mọc
Bầu trời thăm thẳm chỉ có những vì sao lấp lánh
        
    
        
        
            Một thoáng bâng khuâng với thơ Du Tử Lê
            Lượt xem: 32352
        
        
        19/12/2014 15:01
        
            Tác giả: Trần Cao Tường (Lm)
Một Thoáng Bâng Khuâng Với Thơ Du Tử Lê
Ai mà chẳng có những lúc bâng khuâng lần đầu tiên nghe mà cảm được tiếng chim hót hay nhìn với vẻ ngất ngây những lớp sóng biển đuổi nhau tạt nước reo vui. Những phút giây này đến thật bất ngờ, rất giản đơn, tinh ròng.
        
    
        
        
            Tâm tình hiến dâng (41 - 85)
            Lượt xem: 22575
        
        
        19/12/2014 14:41
        
            Tác giả: Đỗ Khánh Hoan & Rabindranath Tagore
Tôi khao khát nói lời tâm tình thầm kín nhất, những lời tôi phải nói với em, song còn ngần ngại vì sợ em sẽ bật cười chế nhạo mất thôi.
Đó là lý do tôi tự giễu mình, đem những bí ẩn riêng tư ra đùa đùa cợt cợt.
        
    
        
        
            Tâm tình hiến dâng (1 - 40)
            Lượt xem: 23555
        
        
        19/12/2014 08:11
        
            Tác giả: Đỗ Khánh Hoan & Rabindranath Tagore
Tôi bộc. Xin Hoàng hậu đoái thương tên tôi bộc của Người!
Hoàng hậu. Dạ yến tan rồi, tôi bộc của ta về hết. Sao ngươi lại tới lúc đêm hôm khuya khoắt này?
Tôi bộc. Khi những người khác đã ra về, đó mới là lúc tôi đến với Người. Tôi đến để cầu xin, cầu xin làm những gì còn sót lại dành cho tên tôi bộc cuối cùng.
Hoàng hậu. Ngươi còn cầu mong gì khi đêm đã khuya?
        
    
        
        
            Vườn xưa
            Lượt xem: 33793
        
        
        19/12/2014 07:05
        
            Mảnh vườn xưa cây mỗi ngày mỗi xanh
Bà mẹ già tóc mỗi ngày mỗi bạc
Hai ta ở hai đầu công tác
Có bao giờ cùng trở lại vườn xưa ?
        
    
        
        
            Nhớ
            Lượt xem: 44014
        
        
        19/12/2014 07:04
        
            Nghìn năm trước, tôi sinh bên khóm liễu
Nhớ nhung nhiều, cúp ngọn kiếm xa xôi,
Trong gian nhà ao ước mộng song đôi
Cúi gửi bóng chạy theo giòng nước yếu.
        
    
        
        
            Chuyện buồn
            Lượt xem: 46552
        
        
        19/12/2014 07:03
        
            Một đêm kia, một người Do Thái
Kể lể cùng tôi nỗi nhớ nhà
Thất thểu trọn đời nơi đất khách
Ăn nhờ, sống gửi xứ người ta.
        
    
        
        
            Chiếc rổ may
            Lượt xem: 47210
        
        
        19/12/2014 07:03
        
            Thuở bé nhiều hôm tôi bỏ chơi,
Cảm thương đứng ngó mẹ tôi ngồi
Và bên chiếc rổ mùi thơm cũ
Như tấm lòng thơm của mẹ tôi.
        
    
Hiển thị 841 - 850 tin trong 2242 kết quả