Tặng O Thanh
	Tôi chưa về con sông quê em
	Ngắm em chằm nón buổi đầu tiên
	Bàn tay xây lá, tay xuyên chỉ
	Mười sáu vàng, mười sáu trăng lên
	Ôi cả đôi tay rất đẹp lành
	Làm nên êm mát những trưa hanh
	Bài thơ nho nhỏ in màu nắng
	Dọi xuống hồn ai những khoảng xanh
	Ôi nón bài thơ của xứ nhà
	Có bàn tay nhỏ nở như hoa
	Có thành phố cổ giàu mưa nắng
	Bóng nón đi về thêm thiết tha
	Nhưng giặc kia, đạp gẫy vành
	Nón in màu máu nhữn dân lành
	Em đi... Cùng với bao bè bạn
	Bảo vệ quê nhà với chú, anh
	Có những đêm dài em vót chông
	Như ngày từng chuốt những vành cong
	Trên quê hương đó - giờ tan nát
	Mà mạnh đường dao, cháy bỏng lòng!
	Có những tháng ròng dưới đất sâu
	Thèm từng giọt nắng chuyển trên đầu
	Chập chờn bóng giặc qua ô nhỏ
	Súng nổ? - Trang ơi mi chết sao?
	Trang gọi em lên! Thù quyết trẻ!
	Nửa đêm, xác giặc đổ chất chồng
	Lót lòng chuối chát ăn vài quả
	Lại nối đường dây, lại vượt đồng
	Cứ thế giặc chà xát mấy mươi
	Hàng cây sém lửa vẫn xanh tươi
	Cũng như em vậy, thêm từng trải
	Đất bụi bò lên: miệng lại cười...
	Chống giặc dồn dân, đuổi giặc càn
	Từng đêm, Đảng ủy họp vừa tan
	Một mình một súng, đi từng ngõ
	Gọi chú, dì đi tính chuyện làng
	O phó bí thư mười bảy tuổi
	"Ăn chưa no, lo chưa tới" mẹ ơi
	Mà nay hạt gạo trên sáng đó
	Tay xếp, tay đan những chuyện đời
	Chiếc nón ngày nào che nắng mưa
	Quê hương xanh mát... Đến bây giờ
	Vẫn đi đón cả ngày giông bão
	Dựng dậy phong trào, soi ước mơ
	Như buổi mai nào, mẹ đến thăm
	(Từ trong rào ấp giặc giam cầm)
	Mẹ thương con gái đầu sương ướt:
	- "biết đến bao lâu nónlại chằm?"
	Em vẫn cười vui: "Mẹ cứ lo
	Con đi đánh giặc, rồi con vô
	Bao giờ hết giặc, trên khuôn mứi
	Vành vạch trăng tròn, xây nón xưa..."
	Cảm ơn người con gái quê ta
	Cho tôi yêu quý nón bài thơ
	Và trong cả những ngày gian khổ
	Cả cuộc đời em, điệp tiếng thơ.
Đầu Xuân 1970
        
        
            Quê hương
            Lượt xem: 40905
        
        
        20/12/2014 09:50
        
            Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều
        
    
        
        
            Tạ lỗi Trường Sơn
            Lượt xem: 31680
        
        
        20/12/2014 09:49
        
            
Đã 34 năm trôi qua. hòa bình cũng dài ngang bằng cuộc chiến tranh khốc liệt nhất trong lịch sử. chưa có cuộc chiến nào ám ảnh một dân tộc cho bằng cuộc chiến tranh này, nó thay đổi hình thái xã hội. thay đổi số phận con người. Công bố bài thơ viết năm 27 tuổi, bảy năm sau hòa bình(1982). nay nhìn lại, tôi cũng không hiểu điều gì đã dẫn dắt cho những dòng chữ này.
        
    
        
        
            Thằng ăn cướp! Thanks !
            Lượt xem: 46097
        
        
        20/12/2014 09:38
        
            Thằng ăn cướp! thanks !
Dẫu gì ta cũng cảm ơn mày
thằng kẻ cướp!
        
    
        
        
            Tháng mười - Thành phố Dốc Đồi - của H.n.b
            Lượt xem: 27795
        
        
        20/12/2014 09:36
        
            thành phố dốc đổi già theo người đi
hoa quì dại có bao giờ vàng thế
sao hoa quì buôn quá
hay chính ta buổn
        
    
        
        
            Thỉnh thoảng
            Lượt xem: 40135
        
        
        20/12/2014 09:35
        
            Đôi khi bỗng nhớ một chốn nàomỗi ngày mỏi cổ ngó lêu nghêu cao ốc
mỗi buổi ra đường toé đom đóm mắt
thì ta lại nhớ một chốn nào
có gì mềm như lá ở trên cao
        
    
        
        
            Thơ chưa đề tựa số 1
            Lượt xem: 31049
        
        
        20/12/2014 09:34
        
            Đã mưa rồi đó
những chiều mưa rửa sạch mái ngói
dù muộn - cũng đã trở về
dù tầm tã - cũng đã trở về
        
    
        
        
            Thơ chưa đề tựa số 2
            Lượt xem: 33707
        
        
        20/12/2014 09:34
        
            Thỉnh thoảng cuộc đời không đáng yêu
tôi ném thơ tôi vào lửa
vo viên dưới chân bàn
ấy là khi một người đi lấy chồng
        
    
        
        
            Thơ chưa đề tựa số 3
            Lượt xem: 31271
        
        
        20/12/2014 08:28
        
            ta về chơi với trẻ con thôi
ta cầm tay bé như cầm cỏ
tiếng cười mang nắng lụa ra phơi
phờ phạc ta một ngày hôm qua
        
    
        
        
            Thơ chưa đề tựa số 4
            Lượt xem: 26505
        
        
        20/12/2014 08:28
        
            nơi ấy
trên triền dốc cao
nhìn xuống hổ, đổi và thung lũng
chị tôi
        
    
        
        
            Thơ trong công viên
            Lượt xem: 25729
        
        
        20/12/2014 08:26
        
            vốn tình hay quên và thường đến muộn
chỗ đã có người ngồi
chẳng sao
thì ta ngổi xuống cỏ
        
    
Hiển thị 121 - 130 tin trong 1751 kết quả