Biết có còn chăng chút nắng phai
	Gió mưa xóa hết nợ lưu đày
	Ngày đêm mong ngủ ôm gối mẹ
	Chẳng nợ ai cũng chẳng phiền ai!
	
	Có sâu có bọ có côn trùng
	Có cả rong rêu trốn nắng xuân
	Thường đến viếng thăm cùng an ủi
	Đất sầu ấm lạnh bóng người dưng?
	
	Chẳng có chỗ nào để dành riêng
	Cho người chết yểu cho người điên
	Thì thôi… nằm tạm bên dòng suối
	Nghe nước ru hồn cũng tạm yên!
	
	Dành chi chỗ tốt chiếm chỗ to
	Thăng trầm vinh nhục không thước đo
	Luyến lưu nhiều quá nên đau quá
	Cuối nẽo cũng đành chịu nằm co!
	
	Bồng bế nhau lên núi thảm thương,
	Bây giờ mới phục Cụ Tú Xương (1)
	Hết rừng hết núi cây mơ thú
	Hay thú tìm cây xin náu nương?
	
	Mặc kệ nắng mưa mặc vui buồn
	Ôm tia chớp biển tắm mưa nguồn
	Hai tay bỏ hết vòng oan trái
	Đá mềm chân cứng gió tan xương!
	
	Duyên cũ thề xưa biết thế nào
	Kể như cũng đã thành chiêm bao
	Đôi môi còn ngọt? Chân còn ấm?
	Trong cõi mơ hồ lạnh bóng sao!
	
	Nhang khói cũng nên không cũng nên
	Cánh cò lơ đãng mây cũng quên
	Ruộng dưa vườn cải xanh vàng bướm
	Cắt rún chôn nhau dấu tuổi tên!
	
	Rồi những chiều thu những đêm đông
	Bơ vơ đất khách bụi hết hồng
	Người đi người đến thêm xa lạ
	Sắc nước hương trời cũng... hư không!
	
	Luân Tâm
	MD 11/17/05
	
	1) Thơ Tú Xương:
	“Lẵng lặng mà nghe nó chúc con,
	Sanh năm đẻ bảy: được vuông, tròn,
	Phố phường chật hẹp, người đông đúc,
	Bồng bế nhau lên: nó ở non!"
        
        
            Nỗi buồn vô duyên
            Lượt xem: 7249
        
        
        15/08/2013 18:21
        
            Sầu lên cho tới ngàn khơi,
Ai đâu ráo lệ, chưa lời nói ra.
Chiều nay tàn tạ hồn hoa,
Nhớ Thương Thương quá xót xa tâm bào!
        
    
        
        
            Những giọt lệ
            Lượt xem: 6380
        
        
        15/08/2013 18:19
        
            Trời hỡi, bao giờ tôi chết đi?
Bao giờ tôi hết được yêu-vì,
Bao giờ mặt nhật tan thành máu
Và khối lòng tôi cứng tợ si?
        
    
        
        
            Nhớ Trường Xuyên
            Lượt xem: 4436
        
        
        15/08/2013 18:18
        
            Trường Xuyên ơi! Trường Xuyên ơi!
Viết chẳng nên câu nói nghẹn lời
Mây nước bao la tình lẳng lặng
Gió sương mờ mịt nhớ chơi vơi
        
    
        
        
            Nhớ thương
            Lượt xem: 8353
        
        
        15/08/2013 18:17
        
            Trầm ngán nghê bay trong lãnh cung
Xuân thơm bối rối ngọt vô cùng
Ôi chao, Thánh thượng vô tâm quá,
Lòng thiếp buồn như một tấm nhung!
        
    
        
        
            Nhớ nhung
            Lượt xem: 7424
        
        
        15/08/2013 18:16
        
            Từ ấy anh ra đi
Ngoài song không gió thoảng
Hoa đào vắng mùi hương
Lòng em xuân hờ hững.
        
    
        
        
            Nhớ chăng
            Lượt xem: 7139
        
        
        15/08/2013 18:15
        
            Nhớ chăng? Anh cùng em nô đùa
Ngây thơ như trẻ lên ba
        
    
        
        
            Nguồn thơm
            Lượt xem: 6140
        
        
        15/08/2013 18:14
        
            Trí đang no và khí xuân đương khỏe,
Nhạc đương say và rượu vẫn còn thơm,
Nên muôn cánh thủy tiên chưa dám hó hé
Trong phút giây trang trọng của linh hồn.
        
    
        
        
            Ngủ với trăng
            Lượt xem: 5661
        
        
        15/08/2013 18:13
        
            Ta không nhấp rượu
Mà lòng ta say
Vì lòng nao nức muốn
Ghì lấy đám mây bay
        
    
        
        
            Ngoài vũ trụ
            Lượt xem: 6570
        
        
        15/08/2013 18:12
        
            Lụt Hồng thủy trời không cho tái lại,
Khiến bồ câu bay bổng quá không gian.
        
    
        
        
            Nắng tươi
            Lượt xem: 5882
        
        
        15/08/2013 18:10
        
            Lá xuân sột sạt trong làn nắng
Ta ngỡ, em ơi vạt áo hường
Thứ áo ngày xuân em mới mặc
Lòng ta rộn rã nỗi yêu thương.
        
    
Hiển thị 111 - 120 tin trong 153 kết quả