Em là con gái trong khung cửi
	Dệt lụa quanh năm với mẹ già
	Lòng trẻ còn như cây lụa trắng
	Mẹ già chưa bán chợ làng xa.
	
	Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay
	Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy
	Hội chèo làng Đặng đi ngang ngõ
	Mẹ bảo: "Thôn Đoài hát tối nay".
	
	Lòng thấy giăng tơ một mối tình
	Em ngừng thoi lại giữa tay xinh
	Hình như hai má em bừng đỏ
	Có lẽ là em nghĩ đến anh.
	
	Bốn bên hàng xóm đã lên đèn
	Em ngửa bàn tay trước mái hiên
	Mưa chấm bàn tay từng chấm lạnh
	Thế nào anh ấy chả sang xem!
	
	Em xin phép mẹ, vội vàng đi
	Mẹ bảo xem về kể mẹ nghe.
	Mưa bụi nên em không ướt áo
	Thôn Đoài cách có một thôi đê.
	
	Thôn Đoài vào đám hát thâu đêm
	Em mải tìm anh chả thiết xem
	Chắc hẳn đêm nay giường cửi lạnh
	Thoi ngà nằm nhớ ngón tay em.
	
	Chờ mãi anh sang anh chẳng sang
	Thế mà hôm nọ hát bên làng
	Năm tao bảy tuyết anh hò hẹn
	Để cả mùa xuân cũng nhỡ nhàng!
	
	Mình em lầm lũi trên đường về
	Có ngắn gì đâu một dải đê!
	áo mỏng che đầu mưa nặng hạt
	Lạnh lùng thêm tủi với canh khuya
	
	Bữa ấy mưa xuân đã ngại bay
	Hoa xoan đã nát dưới chân giày
	Hội chèo làng Đặng về ngang ngõ
	Mẹ bảo: "Mùa xuân đã cạn ngày".
	
	Anh ạ! Mùa xuân đã cạn ngày
	Bao giờ em mới gặp anh đây?
	Bao giờ hội Đặng đi ngang ngõ
	Để mẹ em rằng hát tối nay?
	
	1936
        
        
            Tiểu sử 
            Lượt xem: 28663
        
        
        17/12/2014 14:39
        
            - Tên thật Phan Văn Tám
- Bút hiệu LUÂN TÂM, đôi khi ký MINH TÂM
- Sanh năm 1944 tại Bến Tre
- Có vợ và 3 con
        
    
        
        
            Dại khờ
            Lượt xem: 30099
        
        
        17/12/2014 14:23
        
            Người ta khổ vì thương không phải cách,
Yêu sai duyên và mến chẳng nhằm người
Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi
Người ta khổ vì xin không phải chỗ.
        
    
        
        
            Lời thơ vào tập gởi hương
            Lượt xem: 21580
        
        
        17/12/2014 14:23
        
            Tôi là con chim đến từ núi lạ,
Ngứa cổ hát chơi. (?)
Khi gió sớm vào reo um khóm lá,
Khi trăng khuya lên ủ mộng xanh trời.
        
    
        
        
            Lời thơ vào tập gửi hương
            Lượt xem: 25560
        
        
        17/12/2014 14:22
        
            Tôi là con chim đến từ núi lạ,
Ngứa cổ hát chơi,
Khi gió sớm vào reo um khóm lá,
Khi trăng khuya lên ủ mộng xanh trời.
        
    
        
        
            Sự sống chẳng bao giờ chán nản
            Lượt xem: 24765
        
        
        17/12/2014 14:20
        
            Trong cuộc đấu tranh giữa ta với địch sống chết thua hơn
Có lúc, có nơi đứa thắng lâm thời lại là cái chết;
Cái chết rên môi có đôi râu mép
Sắc lẻm như đeo kính râm lấy điệu và trán cũng cao;
        
    
        
        
            Phan Hành Sơn
            Lượt xem: 27933
        
        
        17/12/2014 14:19
        
            Phan Hành Sơn! Miền Nam là gió trở
Đất chôn thù, hoa nở Phan Hành Sơn!
Hăm mốt tuổi căm hờn
Diệt địch gấp hai mươi lần số tuổi
        
    
        
        
            Những đêm hành quân
            Lượt xem: 24458
        
        
        17/12/2014 14:18
        
            Tôi cùng xương thịt với nhân dân của tôi
Cùng đổ mồ hôi, cùng sôi giọt máu;
Tôi sống với cuộc đời chiến đấu
Của triệu người yêu dấu gian lao
        
    
        
        
            Ngọn quốc kỳ
            Lượt xem: 33317
        
        
        17/12/2014 14:17
        
            (Trích Trang ca)
...
Ai từng nghe nói quân du kích?
Nhắc đến lòng son tràn cảm kích,
Ôi những chiến sĩ, những anh hùng,
Những kẻ hồn xanh như ngọc bích;
        
    
        
        
            Bác đi xa cháu, nhớ ghê
            Lượt xem: 24052
        
        
        17/12/2014 14:16
        
            Bác đi xa cháu, nhớ ghê
Thằng cu Vũ, bác chưa về được thăm.
Bây giờ cháu đã lên năm,
Từ khi nhỏ xíu cháu nằm trên tay,
        
    
        
        
            Yêu
            Lượt xem: 36553
        
        
        17/12/2014 14:15
        
            Yêu là chết ở trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu.
Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu;
Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết ...
        
    
Hiển thị 331 - 340 tin trong 1139 kết quả