Thời chín năm, Quang Dũng thường qua lại vùng Thanh Hóa, lúc đó là vùng tự do có một số đông đúc người tản cư, đủ các giới từ Hà Nội ra, từ khu 3 vào ....Một lần Quang Dũng ghé thăm một người bạn thân và được anh ta kể chuyện cho nghe về một cô giáo dạy trường phổ thông trung học thị xã, tên và người đều đẹp. Nhà thơ si tình, tuy chưa gặp mặt người đẹp nhưng đã thấy lòng thổn thức. Và thế là một mình đi xuống bến sông, đùi kê cuốn sổ nhỏ, một bài thơ ra đời:
	
	Chưa gặp sao đành thương nhớ nhau ?
	Đôi phen số mệnh cũng cơ cầu
	Người đi mang nửa hồn đơn lẻ
	Tôi về hoài vọng một đôi câu
	
	Khói thuốc chiều sông hỡi dáng người !
	Phương nào đôi mắt ngó xa xôi
	Nào ai biết được niềm u ẩn
	Từng lắng nhiều trong những mảnh đời
	
	Tôi viết chiều nay chiều tưởng vọng
	Làm thơ mình lại tặng riêng mình
	Sông trôi luống gợi dòng vô hạn
	Biền biệt ngày xanh xa ngày xanh
	
	Thời đại bao lần khô nước mắt
	Hoa đèn riêng gửi chút tâm tư
	Ngắn dài đã học người thiên cổ
	Vạn đại sầu lên chẳng bến bờ
	
	Chiều ấy em về thương nhớ ai ?
	Tôi chắc đường đi đã rất dài
	Tim tím chiều hôm lên bóng núi
	Dọc đường mờ những cánh hoa phai
	
	Một chút linh hồn nhỏ
	Đi về chân núi xanh
	Màu tím chiều chầm chậm
	Hoàng hôn nghe một mình
	
	Giáo đường chuông rời rạc
	Tan vỡ nhiều âm thanh
	Một chút linh hồn nhỏ
	Đi về chân núi xanh
	
	Sau một vài lần không được gặp, cô giáo cùng em nhỏ đi về miền núi Nưa vùng Cổ Ðịnh ít lâu, Quang Dũng đã có dịp được trực tiếp chuyện trò với cô giáo ấy. Và một bài thơ văn xuôi khác ra đời:
	
	“Tôi gặp em một chiều ấy nhiều mây nặng . Sao rất ít. Lưa thưa Bắc Ðẩu xa mờ. Tôi áo quần vừa độ bạc mầu năm tháng. Ðời nghèo với ý thơ.
	Vầng trán em cao, sáng ngời linh hồn. Ôi đẹp và say đôi mắt. Mái tóc lung linh, áo trắng hiện về hư ảo. Người ơi ! Vườn xưa nhớ chuyện Liêu Trai. Ðêm vắng qua phố hoang tàn. Gió chạy dài heo hút.
	
	Tôi nhớ chuyện đời em xưa . Ðời em bao nhiêu hy sinh, bao nhiêu dòng lệ ....
	
	Em vui cười thật không ? Rượu say đôi má đỏ hồng .... đau đớn. Ta thương NGƯỜI một sáng hôm nào - giường trắng tinh, gió mát thổi hương cau – gió mát từ ao, qua khung cửa sắt.
	Giường trắng êm êm, dáng nằm ngoa ngoắt. Ôi không phải của mình - Chiếc rèm buông màn tím - Tường mát dịu màu xanh....
	
	Chiều về đường quạnh vắng
	Em đi
	Tôi bâng khuâng thất vọng
	Vẽ em trên dọc đường về
	
	Em có yêu ta không ? Ta có yêu NGƯỜI chăng ? Ngoài ba mươi tuổi đều dang dở .
	
	Trên đường đời phẳng phiu
	Chúng ta là hai kẻ
	Rất lang thang
	
	Mấy phút gần đây tái ngộ
	Nhìn em thấu rõ lối tâm tư
	Ôi mái tóc – đôi mắt thẳm xưa
	Tất cả mắt em là nghệ thuật
	Nhớ em dòng tóc dài đôi mắt...
	
	Ðể em lại về suốt buổi trời mưa
	Mưa cũng khắp cả ngày tôi hôm ấy
	Em ơi ! Tình ngây thơ đã dậy
	lại trở về
	Mặc dầu tóc không còn xanh nữa
	Và đôi chút râu ria ...
	
	Nhớ người ba hôm nay
	Ðời thấy càng đáng sống
	Sống để mà say
	Say suối tóc ngày xưa bây giờ bắt gặp
	Phải chăng nguồn thông cảm là đây
	Phút chốc em thành thần nữ
	Ngự trị hồn ta
	Một tình thương yêu liều lĩnh ...
	Bạn càng kể đời em
	Lại càng như rượu mạnh
	Rượu mà Tiểu Nhiên và Mỵ Cơ
	Ðã cùng uống trộm
	Trong thiên truyện tình bất tử ngày xưa
	
	Trưa nay ngồi bóng nhà thờ . Linh hồn mệt mỏi – chuông hồi vang “angélus” - Nhớ bức tranh cầu nguyện của Millet*
	Viết những dòng thơ – không lề luật – mà chẳng tặng ai – Vì biết không bao giờ gửi, không bao giờ gửi, không bao giờ gửi .
	
	Em ! Chúng ta đã quá nhiều đau thương, những tâm tư, những tình sử chan hòa nước mắt thay niềm vui, tiếng cười rồ dại ... Rất là mệt mỏi !
	Lòng hào kiệt cổ xưa chợt dậy. Bực dọc ...Muốn đập tan mọi thứ - Nếu không là tất cả . Em ! Mái tóc với đời Em .
	
	Vườn chanh sau dòng Mến Thánh Giá
	Ðúng giờ chuông ban trưa
	
	Quang Dũng làm thơ kèm theo tranh vẽ . Mỗi bài kèm một tranh.
	Một chút thoáng qua trong đời anh !
	
	Nguyễn Lê Huy
	
	( Viết theo tài liệu của L.H.T)
        
        
            Nhớ Tú Xương
            Lượt xem: 18777
        
        
        18/08/2013 15:34
        
            Nghĩ lại thương ông đến bất bình
Số phận lung trung điểu bách thanh
Ông Nghè ông Cống kinh chữ nghĩa
Quan Pháp quan Nam sợ thanh danh
        
    
        
        
            Thơ tặng vợ
            Lượt xem: 15852
        
        
        18/08/2013 15:32
        
            Không phải vợ ông Trần Tế Xương
nhà thơ có hai bàn tay trắng
có bãi xa thân cò cánh mỏng
tiếng eo sèo như sóng dậy trên sông
        
    
        
        
            Tự cười mình - Ii
            Lượt xem: 14641
        
        
        18/08/2013 15:25
        
            Lúc túng toan lên bán cả trời
Trời cười: thằng bé nó hay chơi...
Cho hay công nợ là như thế
Mà vẫn phong lưu suốt cả đời.
        
    
        
        
            Tự cười mình - I
            Lượt xem: 16617
        
        
        18/08/2013 15:24
        
            Ở phố Hàng Nâu có phỗng sành
Mặt thời lơ láo, mắt thời xanh
Vuốt râu nịnh bợ, con bu nó
Quắc mắt khinh đời, cái bộ anh
        
    
        
        
            Ta chẳng ra chi
            Lượt xem: 18117
        
        
        18/08/2013 15:22
        
            Nếu có khôn ngoan đã vợ nhờ,
Dại mà nhờ vợ, vợ làm ngơ.
Sáng nem, bữa tối đòi ăn chả,
Nay kiệu, ngày mai lại giở cờ.
        
    
        
        
            Ông Cử thứ năm
            Lượt xem: 13815
        
        
        18/08/2013 15:21
        
            Ông cử thứ năm, con cái ai ? (1)
Học trò quan đốc Tả Thanh Oai.
Nghe tin, cụ cố cười ha hả
Vứt cả dao cầu xuống ruộng khoai !
        
    
        
        
            Phố hàng Song
            Lượt xem: 15529
        
        
        18/08/2013 15:19
        
            Ở phố Hàng Song thật lắm quan, (1)
Thành thì đen kịt, đốc thì lang (2)
Chồng chung vợ chạ, kìa cô Bố
Đậu lạy quan xin, nọ chú Hàn.
        
    
        
        
            Trần Tế Xương (Tú Xương) 
            Lượt xem: 11521
        
        
        18/08/2013 15:17
        
            Tiểu sử 
Trần Tế Xương lúc nhỏ bố mẹ đạt tên là Trần Duy Uyên. Sinh ngày 10 - 8 năm Canh Ngọ (5 - 9 - 1870 Dương lịch) ở làng Vị Xuyên, huyện Mỹ Lộc, tỉnh Nam Ðịnh (nay thuộc phố hàng nâu Nam Ðịnh). Lớn lên tự là Mặc Trái, hiệu Mộng Tích, Tử Thịnh. Ông đậu Tú Tài năm Giáp Ngọ (1894) nên người đời thường gọi ông là Tú Xương.
        
    
        
        
            Tự trào
            Lượt xem: 14117
        
        
        18/08/2013 15:12
        
            Ở phố Hàng Nâu có phỗng sành (1)
Mắt thời lơ láo mặt thời xanh
Vuốt râu nịnh vợ con bu nó
Quắc mắt khinh đời cái bộ anh
        
    
        
        
            Vô tình
            Lượt xem: 11990
        
        
        18/08/2013 10:51
        
            Vô tình anh gặp em
Rồi vô tình thương nhớ
Đời vô tình nghiệt ngã
Nên chúng mình yêu nhau
        
    
Hiển thị 1691 - 1700 tin trong 1843 kết quả