Sao em vội bỏ đi đâu
Bao nhiêu cay đắng buồn rầu mặc anh
Làm ăn thất bát đã đành
Sao em cũng mặc để anh một mình
Con nợ đến rất thình lình
Con em thì lại “tận tình” bỏ đi
Ngày xưa em đã nói chi
Ngọt bùi đắng chát sẽ vì anh thôi
Lời nói còn ở trên môi
Mà sao tan biến tuột trôi nơi nào
Tình mình ngày ấy trăng sao
Mà giờ hai ngả xưng... tao với mày(!)
Trời ơi tình quá đắng cay
Ngọt bùi em chọn đắng cay anh dành
Bao lâu tình đã bất thành
Chỉ còn anh lại với nhành củi khô
Ngày anh vẫn có ô tô
Em cười hớn hở... hô hô... hà hà...
Giờ đây anh đã bại gia
Ô tô đã mất còn nhà cũng đi
Thì em cũng chằng tiếc gì
Chạy bỏ cả dép ngoái chi một lần
Lòng anh đau đớn bất thần
Hóa ra em chỉ giả nhân tốt lành
Thương cho số phận tanh bành
Anh như chim sáo đậu cành cây khô
Em giờ đã kiếm được bồ
Còn anh nhọc nỗi phụ hồ trông xe
Ngẫm đời thật quá tái tê
Mất tiền mất của gái chê nhà nghèo
Hận đời cái phận bọt bèo
Có người bỏ chốn để chèo đò ngang
Tình em như chiếc khăn tang
Buồn như chấu cắn nhỡ nhàng tình duyên
Ngày xưa ước tưởng thuyền quyên
Bây giờ quyên khác đem thuyền xa khơi
Đứng trông ngọn nước mây trời
Đợi khi giàu có em ơi khác nhiều
Đời anh sẽ lại như diều
Nhưng anh chẳng dại làm liều như xưa
Cuộc đời vật lộn đong đưa
Một lần ngu dại nên chưa thấm gì
Vì em anh đã “dậy thì”
Khôn ra nhiều lắm thấm gì khó khăn.
Một phút thoáng qua.
Lượt xem: 23638
20/12/2014 18:45
Chưa gặp sao đành thương nhớ nhau ?
Đôi phen số mệnh cũng cơ cầu
Người đi mang nửa hồn đơn lẻ
Tôi về hoài vọng một đôi câu
Một phút thoáng qua.
Lượt xem: 28978
20/12/2014 18:44
Chưa gặp sao đành thương nhớ nhau ?
Đôi phen số mệnh cũng cơ cầu
Người đi mang nửa hồn đơn lẻ
Tôi về hoài vọng một đôi câu
Mưa
Lượt xem: 24477
20/12/2014 18:43
Chợt mưa phùn gió lạnh
Càng lạnh cành hoa mơ
Ðất trắng ngàn cánh rụng
Tiếng quân hò thôn xa
Ngôi nhà Quang Dũng ở Sơn Tây
Lượt xem: 14457
20/12/2014 18:42
Phan Lạc Tiếpbr>
Quang Dũng, từ trước tới nay vẫn được biết đến là một nhà thơ Sơn Tây. Anh đã mang hình ảnh của Sơn Tây vào đầy ắp những thi phẩm của mình. “Em từ thành Sơn chạy giặc về - Tôi thấy xứ Đoài mây trắng lắm - Cách biệt bao lần quê Bất Bạt, Chiều xanh không thấy bóng Ba Vì - Bao giờ trở lại đồng Bương Cấn. Về núi Sài Sơn ngắm lúa vàng ...” Nhưng thực ra quê hương Quang Dũng không phải là Sơn Tây, mà là Hà Đông. Quang Dũng đã lớn lên trong căn nhà nằm ở ven con đê Hiệp, thuộc huyện Đan Phượng, tỉnh Hà Đông. Đúng như thế. Nhưng tại sao trong thơ của Quang Dũng lại chỉ nói đến Sơn Tây mà ngược lại không tìm thấy hình ảnh nào của Hà Đông cả. Để hiểu nguyên nhân trên, có lẽ phải lấy Hà Nội làm khởi điểm.
Những cô hàng xén
Lượt xem: 23103
20/12/2014 18:38
Rặng vải ven sông Đáy
Um tùm bóng cuối xuân
Sông cạn phơi lòng cát trắng
Người qua nâng váy ôm quần
Quán bên đường
Lượt xem: 27427
20/12/2014 18:36
Tôi khách qua đường, trưa nắng gắt.
Nghỉ nhờ đây quán lệch tường xiêu
Giàn mướp nghèo không hứa hẹn bao nhiêu.
Mùa gạo đắt, đường xa, trưa vắng khách
Suối tóc
Lượt xem: 31487
20/12/2014 18:36
Thuở ấy em ngồi trên cửa gác,
Tóc buông hong với gió đầu thu
Nhẹ nhàng anh đến hồn chan chứa
Ghi vội vàng em mấy nét thơ...
Tây tiến
Lượt xem: 32995
20/12/2014 18:35
Sông Mã xa rồi Tây tiến ơi !
Nhớ về rừng núi, nhớ chơi vơi
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi
Thơ tặng ông lang
Lượt xem: 22825
20/12/2014 18:34
Gian khổ đường ta ta cứ đi
Vững tâm theo kháng chiến trường kỳ
Trắng trong nguyền giữ lòng cam thảo
Son sắt càng thơm dạ quế chi
Thu quê ai
Lượt xem: 26683
20/12/2014 18:33
Như cảnh đã vào thu sớm
Da rợn từng cơn, núi đổ chiều
Lá mía, tàu cau rũ héo
Vàng, ôi vàng hắt hiu !
Hiển thị 791 - 800 tin trong 2634 kết quả