Thơ

Sao em vội bỏ đi đâu
Bao nhiêu cay đắng buồn rầu mặc anh
Làm ăn thất bát đã đành
Sao em cũng mặc để anh một mình

Con nợ đến rất thình lình
Con em thì lại “tận tình” bỏ đi
Ngày xưa em đã nói chi
Ngọt bùi đắng chát sẽ vì anh thôi

Lời nói còn ở trên môi
Mà sao tan biến tuột trôi nơi nào
Tình mình ngày ấy trăng sao
Mà giờ hai ngả xưng... tao với mày(!)

Trời ơi tình quá đắng cay
Ngọt bùi em chọn đắng cay anh dành
Bao lâu tình đã bất thành
Chỉ còn anh lại với nhành củi khô

Ngày anh vẫn có ô tô
Em cười hớn hở... hô hô... hà hà...
Giờ đây anh đã bại gia
Ô tô đã mất còn nhà cũng đi

Thì em cũng chằng tiếc gì
Chạy bỏ cả dép ngoái chi một lần
Lòng anh đau đớn bất thần
Hóa ra em chỉ giả nhân tốt lành

Thương cho số phận tanh bành
Anh như chim sáo đậu cành cây khô
Em giờ đã kiếm được bồ
Còn anh nhọc nỗi phụ hồ trông xe

Ngẫm đời thật quá tái tê
Mất tiền mất của gái chê nhà nghèo
Hận đời cái phận bọt bèo
Có người bỏ chốn để chèo đò ngang

Tình em như chiếc khăn tang
Buồn như chấu cắn nhỡ nhàng tình duyên
Ngày xưa ước tưởng thuyền quyên
Bây giờ quyên khác đem thuyền xa khơi

Đứng trông ngọn nước mây trời
Đợi khi giàu có em ơi khác nhiều
Đời anh sẽ lại như diều
Nhưng anh chẳng dại làm liều như xưa

Cuộc đời vật lộn đong đưa
Một lần ngu dại nên chưa thấm gì
Vì em anh đã “dậy thì”
Khôn ra nhiều lắm thấm gì khó khăn.

Theo Đỗ Huệ (Khám phá)
Các tác phẩm khác

Tiếng sáo thiên thai Lượt xem: 26909
06/01/2015 16:06
Tặng Ngô-Bích-San

Ánh xuân lướt cỏ xuân tươi,
Bên rừng thổi sáo một hai Kim Đồng.
Tiếng đưa hiu hắt bên lòng,
Buồn ơi! xa vắng, mênh mông là buồn...

Hồ xuân và thiếu nữ Lượt xem: 30370
06/01/2015 16:05
Trên mặt hồ in màu ngọc biếc
Cô em đang bơi chiếc thuyền con
Lẳng lơ như cái chuồn chuồn
Lướt đuôi trên nước chập chờn ghẹo hoa.

Mấy vần ngây thơ Lượt xem: 29533
06/01/2015 16:04
Tặng Nguyễn Lương Ngọ

Suốt đêm thức để trông ai,
Ô kìa ánh lửa đỏ ngời phương đông.
Nhởn nhơ cây núi nhuộm hồng,
Đẹp như cô gái yêu chồng đêm nao?

Bông hoa rừng Lượt xem: 50805
06/01/2015 16:03
Tặng Đoàn Phú Tứ

Trèo lên trên đỉnh non cao
Nghe lời chim gọi, gió dào dạt thưa...
Bỗng đâu gặp gỡ tình cờ,
Cô nàng cao váy ỡm-ờ đứng trông,

Nhớ rừng Lượt xem: 27764
06/01/2015 16:02
Tặng Nguyễn Tường Tam
(Lời con Hổ ở vườn Bách thú)

Gặm một khối căm hờn trong cũi sắt,
Ta nằm dài, trông ngày tháng dần qua.
Khinh lũ người kia ngạo mạn, ngẩn ngơ,
Giương mắt bé riễu oai linh rừng thẳm

Giây phút chạnh lòng Lượt xem: 26807
06/01/2015 16:01
Tặng tác giả Đoạn tuyệt

“Anh đi đường anh, tôi đường tôi
Tình nghĩa đôi ta có thế thôi
Đã quyết không mong sum họp mãi
Bận lòng chi nữa lúc chia phôi?

Gặp cô đầu cũ Lượt xem: 40556
28/12/2014 14:30
Hồng, Hồng, Tuyết, Tuyết
Mới ngày nào còn chửa biết chi chi
Mười lăm năm thấm thoát có xa gì !
Chợt ngoảnh lại, đã đến kỳ tơ liêu

Gặp người cũ Lượt xem: 41871
28/12/2014 14:28
Hốt ức lục thất niên tiền sự(1)
Nợ phong lưu chưa trả hương nguyền
Ðến bây giờ gặp lại người quen
Nỗi lưu lạc, sự ghét ghen là thế thế

Gặp đào Hồng đào Tuyết Lượt xem: 25671
28/12/2014 14:27
Ngày xưa Tuyết muốn lấy ông
Ông chê Tuyết bé, Tuyết không biết gì
Bây giờ Tuyết đã đến thì
Ông muốn lấy Tuyết, Tuyết chê ông già

Dương Khuê (1839-1902) - Tiểu sử và Sự nghiệp Lượt xem: 27546
28/12/2014 14:21
Dương Khuê (楊奎, 1839-1902), tự: Giới Nhu, hiệu Vân Trì; là quan nhà Nguyễn, và là nhà thơ Việt Nam ở thế kỷ 19.
Dương Khuê là người ở làng Vân Đình, huyện Sơn Minh, phủ Ứng Hòa, tỉnh Hà Đông (nay thuộc thị trấn Vân Đình, huyện Ứng Hòa, Hà Nội).
Dương Khuê mất ngày 6 tháng Ba năm Nhâm Dần (1902).

Hiển thị 431 - 440 tin trong 2634 kết quả