Thơ

Tôi là con chim đến từ núi lạ,
Ngứa cổ hát chơi. ( ?)
Khi gió sớm vào reo um khóm lá,
Khi trăng khuya lên ủ mộng xanh trời.

Chim ngậm suối đậu trên cành bịn rịn,
Kêu tự nhiên, nào biết bởi sao ca.
Tiếng to nhỏ chẳng xui chùm trái chín,
Khúc huy hoàng không giúp nở bông hoa.

Hát vô ích, thế mà chim vở cổ,
Héo tim xanh cho quá độ tài tình,
Ca ánh sáng bao lần vây máu đỏ,
Rồi một ngày sa rụng giữa bình minh.

Tôi réo rắt, chẳng qua trời bắt vậy
Chiếc thuyền lòng, nước đẩy phải trôi theo.
Gió đã thổi, cho nên buồn phải dậy,
Hồn vu vơ, tội ấy ở mây đèo!

Nghiệp tài tử nghìn xưa đông lắm chắc
Chúng tôi hùn làm một kiếp đa duyên.
Cảm nếp trán của người lo sáu khắc,
Thương năm canh nước mắt những ai phiền.

Nghề lựa chữ, thôi một trò trẻ nhỏ,
Dăm câu vui đắp đổi với câu sầu,
Sương với bóng, không có gì tỏ rõ
Xin đừng cười ! đời có nghĩa chi đâu?

Tiếng tôi hát chẳng làm ai tươi nở,
Nhưng sách nầy, tôi để cả trái tim.
Giở cho khéo, kẻo lòng tôi động vở, ( ?)
Hồn người tình mỏng lắm, xếp cho êm.

Nắng củ phai rồi, lòng tôi vẫn cất
Một chiều ong vàng đẹp sắc năm mây;
Xuân vội bước, nhưng mà hương chẳng mất :
Tôi với tay giam giữ ở trong nầy.

Nếu trang giấy có động mình tuyết bạch,
Ấy là tôi dào dạt với âm thanh ;
Hồn thắc mắc vẫn đi về với sách,
Dưới tay ai, xem lại nỗi lòng mình.

Vâng, đáng lẽ làm xong tôi giữ lấy,
Vui gì đâu mà đưa đẩy dương tranh.
Nhưng thú thật, mối tình đau khổ ấy
Ðể riêng tây như có chỗ không đành.

Thôi thì đó, nói cùng nhau cho thỏa,
Ai có thương thì tôi cũng cảm ơn,
Ai có ghét, tôi cũng cười khuây khỏa,
Lỗi vì tôi, tôi đâu dám giận hờn.

Nhưng nghĩ lại : sống vẫn là hơn chết,
Gần hơn xa, yêu mến ngọt ngào thay !
Nên thú thật, tôi mong nhiều kẻ biết
Xem nhiều thơ và nhớ lại nhiều ngày

Và nghĩ ngợi : Ai mà ai oán thế !
Ở nơi đâu mà giọng nói tiêu tao!
Thưa một kiếp ai không từng nhỏ lệ !
Ta cùng buồn: mơn trớn vuốt ve nao !

Và hãy yêu tôi, một giờ cũng đủ,
Một giây cũng cam, một chút cũng đành;
Khổ tôi hát, loài người xin chớ phụ !
Cô hay dịu dàng, chầm chậm thưa anh. ( ?)

Thơ tôi đó, gió lùa đem tỏa khắp,
Và lòng tôi, mời mọc bạn chia nhau.
Trông thấy nghìn môi rượu mùa ăm ắp,
Tôi sẽ vui được có tấm lòng sầu.

Tôi là con chim đến từ núi lạ,
Ngửa cổ hát chơi
Hãy nghe lấy. Còn như sao rỉ rả,
Hỏi làm chi ! Tôi không biêt trả lời.

Các tác phẩm khác

Hái dâu Lượt xem: 4777
15/08/2013 17:00
Em bỏ công lao tự thuở giờ,
Chăn tằm mong kén chút duyên tơ
Cứ ngày hai buổi em đi hái
Mở lá dâu về xắt nhỏ, to.

Cửa sổ đêm khuya Lượt xem: 3606
15/08/2013 16:58
Hoa cười nguyệt rọi cửa lồng gương
Lạ cảnh buồn thêm nỗi vấn vương
Tha thướt liễu in hồ gợn bóng
Hững hờ mai thoảng gió đưa hương

Đêm không ngủ Lượt xem: 4793
15/08/2013 16:56
Non sông bốn mặt mơ màng
Thức chỉ mình ta dạ chẳng an.
Bóng nguyệt leo song sờ sẫm gối
Gió thu lọt cửa cọ mài chăn.

Chuyến đò ngang Lượt xem: 4093
15/08/2013 16:53
Chẳng hẹn hò sao gặp gỡ đây?
Người thời như tỉnh, kẻ như say
Trong veo làn nước soi đôi mặt
Xa tít quê nhà trỏ một tay.

Gái ở chùa Lượt xem: 6172
15/08/2013 16:49
Rừng thiền thấp thoáng dạng quần thoa
Khuê các trâm anh cũng rứa à?
Mùi tục chưa chi mà vội chán
Cuộc đời mới thế đã lo xa

Huyền ảo Lượt xem: 4455
15/08/2013 16:47
Mới lớn lên trăng đã thẹn thò
Thơm như tình ái của ni cô
Gió say lướt mướt trong màu sáng
Hoa với tôi đều cảm động sơ

Đây thôn Vĩ Dạ Lượt xem: 4613
15/08/2013 16:28
Sao anh không về chơi thôn Vĩ?
Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên.
Vườn ai mướt quá xanh như ngọc
Lá trúc che ngang mặt chữ điền.

Buồn thu Lượt xem: 6593
15/08/2013 16:23
Ấp úng không ra được nửa lời,
Tình thu bi thiết lắm thu ơi!
Vội vàng cánh nhạn bay đi trớt.
Hiu hắt hơi may thoảng lại rồi...

Buồn ở đây Lượt xem: 4912
15/08/2013 16:18
Rao rao gió thổi phương xa lại
Buồn đâu say ngấm áo xuân ai
Lay bay lời hát, ơ buồn lạ
E buồn trong mộng có đêm nay.

Bẽn lẽn Lượt xem: 5508
15/08/2013 16:13
Trăng nằm sóng soải trên cành liễu
Đợi gió đông về để lả lơi
Hoa lá ngây tình không muốn động
Lòng em hồi hộp, chị Hằng ơi.

Hiển thị 791 - 800 tin trong 806 kết quả