 Thơ
    Thơ
    
         
    
	Côn Sơn Quy ẩn
	
	Được kết quả như mong như đợi
	Tài ngoại giao sánh với mưu thần
	Góp công đền đáp hoàng ân
	Dám đâu nghĩ đến chút phần lợi danh
	*
	Danh không có, lợi đành quên lãng
	Sống chuỗi ngày thanh đạm muối dưa
	Nhiều đêm nhìn ánh trăng khuya
	(360) Hắt hiu gió thổi, đầm đìa sương rơi
	*
	Nghe ray rứt, bồi hồi trong dạ
	Thương chồng yêu, chí cả chưa yên
	Đêm đêm gói trọn ưu phiền
	Quyết đem tâm sự nỗi niềm gởi trao
	*
	Chồng sách cũ, lệ trào khóe mắt
	Giúp ích gì lúc ngặt lúc nghèo
	Thương dân mưa ít nắng nhiều
	Ruộng vườn hạn hán lắm điều trái ngang
	*
	Dân đã khổ, mình càng thêm khổ
	Bao lần qua, mấy độ buồn thương
	Muốn đem tâm sự chán chường
	Gởi vào manh chiếu bên đường bán rong (21)
	*
	Sợ uy thế của chồng suy giảm
	Nên đành cam cáng đáng việc nhà
	Để chồng rảnh trí lo xa
	Trước lo cho nước cho nhà được yên
	*
	Cây muốn lặng, gió quyền không lặng
	Chuyện đau buồn Nguyên Hãn chưa nguôi
	Lại thêm sóng gió tơi bời
	(380) Phạm Văn Xão tướng, hết đời quy thiên
	*
	Lời dèm xiểm, thay thuyền đổi bến
	Lòng Quân Vương chẳng mến thương người
	Lại thêm bụng dạ hẹp hòi
	Ép người trung liệt suốt đời lao lung (22)
	*
	Trần Nguyên Hãn mệnh chung vì Bản (23)
	Phạm văn Xão tội phản vì Lê (24)
	Tạo ra thảm trạng ê chề
	Những ai đã quyết theo về Quân vương
	*
	Cùng chung chịu đau thương thống khổ
	Cùng xông pha lửa đỏ tên bay
	Đến khi sung sướng trên ngai
	Lại quên đi hết những ngày gian nan
	*
	Quên những kẻ thi gan cùng giặc
	Lại học đòi sớm bắt chiều tha
	Vì không chứng cớ để tra
	Nên đành phải thả Ông ra khỏi tù
	*
	Sớm chán nản công hầu khanh tướng
	Về Côn Sơn vui hưởng tuổi già
	Giữa vùng đất rộng bao la
	(400) Nhớ nàng bán chiếu đúng là duyên thiên
	*
	Thấy người đẹp ông liền khẽ hỏi (25)
	
	Nàng ở đâu mà bán chiếu gon
	Chẳng hay chiếu ấy hết hay còn ?
	Xuân xanh nay được bao nhiêu tuổi
	Đã có chồng chưa, được mấy con ?
	
	Thị Lộ nghe xong vội trả lời (26)
	
	Tôi ở Tây Hồ bán chiếu gon (27)
	Cớ chi ông hỏi hết hay còn
	Xuân xanh nay độ trăng tròn lẻ
	Chồng còn chưa có, hỏi chi con ?
	
	Cành lan ở giữa núi đồi
	Nhụy thơm hương thắm ai người chuốt trau
	*
	Viên ngọc quý không đào mà được
	Cành lan xinh tha thướt dạng hình
	Những đêm gió mát trăng thanh
	Đem thơ mà kết mộng lành thiên thu
	*
	Khoảng thời gian, mây mù giăng lối
	Ông về quê sớm tối phụng thờ
	Bóng hình ông ngoại ngày thơ
	Là cha dạy dỗ, mẹ mơ nuông chiều
	*
	Mẹ mất sớm, cha nhiều lận đận
	Về Côn Sơn yên phận ngoại già
	Sáng chiều sớm tối lân la
	Thương thiên nhiên cảnh, yêu hoa lá rừng
	*
	Mến đèn sách ông từng trang đọc
	Kinh, Tứ Thư quyết học với hành
	Khi sương sớm, lúc tàn canh
	(420) Quyết đem tài đức tạo danh với đời
	*
	Nay trở lại vùng trời thương mến
	Trước bàn thờ đốt nến hương đưa
	Kính hồn ngoại với mẹ cha
	Giúp con qua khỏi chuyến phà khổ đau
	*
	Nghĩ tức tối, làm sao diệt nịnh
	Bản, Khí, Hoành.. quyền bính trong tay
	Chỉ lo ton hót tối ngày
	Cố tìm cách hại những tay trung thần
	*
	May mắn thay, người thân nghĩa khí
	Vẫn còn nhiều cùng chí đấu tranh
	Nguyên, Tuân, Tử Tấn, Quang Minh...(28)
	Quốc Hưng, Cảnh Thọ, Văn Linh mấy người
	*
	Họ nhứt quyết không dời tôn chỉ
	Họ hợp nhau cùng ý Ức Trai
	Viếng thăm những lúc nạn tai
	Quyết đem sức học văn tài giúp vua
	
	(21) Thị Lộ thấy gia đình túng kém, muốn buôn bán chiếu để nuôi gia đình như ngày xưa, trước khi gặp Nguyễn Trãi
	(22) Nguyễn Trãi bị bắt cầm tù do thân thích với Trần Nguyên Hãn và Phạm Văn Xão nhưng vì không chứng cớ nên được thả. Trần Nguyên Hãn là anh em cô cậu với Nguyễn Trãi, gọi Trần Nguyên Đán là ông nội mà Nguyễn Trãi gọi là ông ngoại.
	(23) Trước khi xin về hưu, Trần Nguyên Hãn có than thở với những người thân cận là Lê Thái Tổ có tâm địa như Việt Vương Câu Tiễn nên bị gièm pha và bị bức tử bởi lủ nịnh gồm Đinh Bang Bản, Lê Quốc Khí, Trình Bá Hoành...Ông nhảy xuống sông tự sát còn Phạm văn Xão bị khép tội phản thần và bị xử chém
	(24) Lê Quốc Khí một nịnh thần có quyền thế vì là cháu gọi vua Lê Lợi bằng chú
	(25) Theo Bùi Văn Nguyên trong : Truyện Nguyễn Trãi Nguyễn Trãi hỏi :
	Quê ở đâu ta bán chiếu gon
	Trời đà về tối chửa về con ( ?)
	(26) Thị Lộ trả lời : Quê ở Đông Triều bán chiếu gon
	Chồng thời chửa có, hỏi gì con ?
	(27) Theo Dương Quảng Hàm trong Việt Nam Văn Học Sử: Tôi ở Tây Hồ bán chiếu gon
	(28) Nguyễn Mộng Tuân, Lý Tử Tấn,Vũ Mộng Nguyên, Nguyễn Quang Minh, Bùi Quốc Hưng, Nguyễn Cảnh Thọ, Lê Văn Linh, Trần Thuấn Du... là những vị trung thần
 
Các tác phẩm khác
    
        
        
            Sống vội
            Lượt xem: 34052
        
        
        19/12/2014 06:57
        
            Trong tôi văng vẳng dư vang
Điệu buồn của lá phai vàng rơi thưa
        
    
 
    
        
        
            Chứa chất
            Lượt xem: 38092
        
        
        19/12/2014 06:56
        
            Mùa thu đã đến... cả người tôi
Hoảng hốt như thu đã hết rồi;
Lo lắng giờ thay cho ngóng đợi:
Thu làm tôi cực quá đi thôi!
        
    
 
    
        
        
            Tình tự
            Lượt xem: 33462
        
        
        19/12/2014 06:56
        
            Chiều hôm nay đất trời ngơ ngẩn cả:
Sương xuống đầy mờ tỏa bóng lung linh
Như mời ta kể lể chuyện ân tình,
Anh chờ đợi: em đâu em chẳng đến?
        
    
 
    
        
        
            Trao đổi
            Lượt xem: 35185
        
        
        19/12/2014 06:55
        
            Tôi dư một ít lời thơ,
Tôi dư thương sớm, sẵn ngơ ngẩn chiều;
Chất chen xa lạ vô liêu,
Trán đầy trăng gió, rất nhiều mùa thu...
        
    
 
    
        
        
            Độc ác
            Lượt xem: 43007
        
        
        19/12/2014 06:54
        
            Còn gì sướng cho bằng trông cặp mắt
Êm như nhung, sưng tím, lệ tràn trề;
Ngắm bộ ngực tròn xinh đau quằn quại
Nặng nề buông trong hơi thở đê mê!
        
    
 
    
        
        
            Chủ nhật
            Lượt xem: 31529
        
        
        19/12/2014 06:54
        
            Buồn làm sao cho ngày chủ nhật
Của người học trò vơ vẩn hay yêu!
        
    
 
    
        
        
            Quê bạn
            Lượt xem: 35295
        
        
        19/12/2014 06:53
        
            Nghe em kể lể nỗi niềm
Bấy lâu cách trở nhớ niềm cố hương.
Yêu em ta những vấn vương;
Nghĩ quê quán bạn dạ thường ngẩn ngơ.
        
    
 
    
        
        
            Những đêm tối
            Lượt xem: 34558
        
        
        19/12/2014 06:52
        
            Những đêm tối là giờ lo tĩnh tọa,
Những chiều im là buổi ráng cầu kinh,
Ta đắm say, mê tín đạo Ân Tình.
Đọc câu kệ "Yêu em... anh nhớ quá!"
        
    
 
    
        
        
            Sầu tên
            Lượt xem: 39248
        
        
        19/12/2014 06:52
        
            Không lắng đợi, cũng không cần rõ rệt,
Chỉ thoáng nghe nhè nhẹ, thoáng nghe thôi
Tôi đã không giữ được tự nhiên rồi;
Lòng cảm động nao nao đầy ứ nghẹn,
        
    
 
    
        
        
            Ngại ngùng
            Lượt xem: 30768
        
        
        19/12/2014 06:50
        
            Thơ anh lên, lòng anh mong nói lắm!
Vần theo nhau, điệu nhịp gọi nhau vang;
Anh tưởng chừng viết được biết bao hàng
Cầm đến bút, lòng không như giấy trắng!
Bởi vì em, bởi vì em quá lặng.
        
    
 
    Hiển thị 861 - 870 tin trong 2246 kết quả