Thơ

20/12/2014 19:26
Lượt xem 24219

Làng tôi
Lưng dựa vào dãy núi
Mắt thẳng nhìn ra hướng biển khơi
Tôi là con của một vùng đồi
Nhưng cũng là con của biển
Tình đất nước quyện vào máu thịt
Tôi lớn lên trong nắng gió núi đồi và sóng nước đại dương
Đồi có nắng trải vàng đồng cỏ mênh mông
Có vách đá, có rừng cây gỗ quý
Cây cỏ nuôi tôi đá mềm chân cứng
Rừng núi dạy tôi vượt dốc băng đèo
Biển có hải âu bay trong nắng chiều
Có những cánh buồm phồng căng gió thổi
Có bầu trời xanh cao vời vợi
Những đêm đi thuyền lưới kéo mặt trời lên
Buổi sáng tuổi thơ leo đồi hái sim
Nhìn cánh buồm đoán biết thuyền của bố
Buổi chiều vui đùa cùng sóng bể
Nhìn sườn đồi tìm mẹ cắt cỏ gianh
Khi lớn lên rồi đi xa quê hương
Nhớ biển với nhớ đồi quá thể
Tôi hiểu mình lớn khôn là thế
Trong mỗi giọt máu đều mang tình nước và non.

Các tác phẩm khác

Mắt người Sơn Tây Lượt xem: 30612
20/12/2014 18:47
Em ở thành Sơn chạy giặc về
Tôi từ chinh chiến cũng ra đi
Cách biệt bao ngày quê Bất Bạt
Chiều xanh không thấy bóng Ba Vì

Mây đầu ô Lượt xem: 32416
20/12/2014 18:46
Mây ở đầu ô mây lang thang
Ôi ! Chật làm sao
Góc phố phường
Mây ở đầu ô

Một phút thoáng qua. Lượt xem: 23636
20/12/2014 18:45
Chưa gặp sao đành thương nhớ nhau ?
Đôi phen số mệnh cũng cơ cầu
Người đi mang nửa hồn đơn lẻ
Tôi về hoài vọng một đôi câu

Một phút thoáng qua. Lượt xem: 28976
20/12/2014 18:44
Chưa gặp sao đành thương nhớ nhau ?
Đôi phen số mệnh cũng cơ cầu
Người đi mang nửa hồn đơn lẻ
Tôi về hoài vọng một đôi câu

Mưa Lượt xem: 24473
20/12/2014 18:43
Chợt mưa phùn gió lạnh
Càng lạnh cành hoa mơ
Ðất trắng ngàn cánh rụng
Tiếng quân hò thôn xa

Ngôi nhà Quang Dũng ở Sơn Tây Lượt xem: 14453
20/12/2014 18:42
Phan Lạc Tiếpbr>
Quang Dũng, từ trước tới nay vẫn được biết đến là một nhà thơ Sơn Tây. Anh đã mang hình ảnh của Sơn Tây vào đầy ắp những thi phẩm của mình. “Em từ thành Sơn chạy giặc về - Tôi thấy xứ Đoài mây trắng lắm - Cách biệt bao lần quê Bất Bạt, Chiều xanh không thấy bóng Ba Vì - Bao giờ trở lại đồng Bương Cấn. Về núi Sài Sơn ngắm lúa vàng ...” Nhưng thực ra quê hương Quang Dũng không phải là Sơn Tây, mà là Hà Đông. Quang Dũng đã lớn lên trong căn nhà nằm ở ven con đê Hiệp, thuộc huyện Đan Phượng, tỉnh Hà Đông. Đúng như thế. Nhưng tại sao trong thơ của Quang Dũng lại chỉ nói đến Sơn Tây mà ngược lại không tìm thấy hình ảnh nào của Hà Đông cả. Để hiểu nguyên nhân trên, có lẽ phải lấy Hà Nội làm khởi điểm.

Những cô hàng xén Lượt xem: 23097
20/12/2014 18:38
Rặng vải ven sông Đáy
Um tùm bóng cuối xuân
Sông cạn phơi lòng cát trắng
Người qua nâng váy ôm quần

Quán bên đường Lượt xem: 27422
20/12/2014 18:36
Tôi khách qua đường, trưa nắng gắt.
Nghỉ nhờ đây quán lệch tường xiêu
Giàn mướp nghèo không hứa hẹn bao nhiêu.
Mùa gạo đắt, đường xa, trưa vắng khách

Suối tóc Lượt xem: 31483
20/12/2014 18:36
Thuở ấy em ngồi trên cửa gác,
Tóc buông hong với gió đầu thu
Nhẹ nhàng anh đến hồn chan chứa
Ghi vội vàng em mấy nét thơ...

Tây tiến Lượt xem: 32992
20/12/2014 18:35
Sông Mã xa rồi Tây tiến ơi !
Nhớ về rừng núi, nhớ chơi vơi
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi

Hiển thị 41 - 50 tin trong 1886 kết quả