Làng tôi
	Lưng dựa vào dãy núi
	Mắt thẳng nhìn ra hướng biển khơi
	Tôi là con của một vùng đồi
	Nhưng cũng là con của biển
	Tình đất nước quyện vào máu thịt
	Tôi lớn lên trong nắng gió núi đồi và sóng nước đại dương
	Đồi có nắng trải vàng đồng cỏ mênh mông
	Có vách đá, có rừng cây gỗ quý
	Cây cỏ nuôi tôi đá mềm chân cứng
	Rừng núi dạy tôi vượt dốc băng đèo
	Biển có hải âu bay trong nắng chiều
	Có những cánh buồm phồng căng gió thổi
	Có bầu trời xanh cao vời vợi
	Những đêm đi thuyền lưới kéo mặt trời lên
	Buổi sáng tuổi thơ leo đồi hái sim
	Nhìn cánh buồm đoán biết thuyền của bố
	Buổi chiều vui đùa cùng sóng bể
	Nhìn sườn đồi tìm mẹ cắt cỏ gianh
	Khi lớn lên rồi đi xa quê hương
	Nhớ biển với nhớ đồi quá thể
	Tôi hiểu mình lớn khôn là thế
	Trong mỗi giọt máu đều mang tình nước và non.
        
        
            Thơ chưa đề tựa số 1
            Lượt xem: 31568
        
        
        20/12/2014 09:34
        
            Đã mưa rồi đó
những chiều mưa rửa sạch mái ngói
dù muộn - cũng đã trở về
dù tầm tã - cũng đã trở về
        
    
        
        
            Thơ chưa đề tựa số 2
            Lượt xem: 34399
        
        
        20/12/2014 09:34
        
            Thỉnh thoảng cuộc đời không đáng yêu
tôi ném thơ tôi vào lửa
vo viên dưới chân bàn
ấy là khi một người đi lấy chồng
        
    
        
        
            Thơ chưa đề tựa số 3
            Lượt xem: 31920
        
        
        20/12/2014 08:28
        
            ta về chơi với trẻ con thôi
ta cầm tay bé như cầm cỏ
tiếng cười mang nắng lụa ra phơi
phờ phạc ta một ngày hôm qua
        
    
        
        
            Thơ chưa đề tựa số 4
            Lượt xem: 27180
        
        
        20/12/2014 08:28
        
            nơi ấy
trên triền dốc cao
nhìn xuống hổ, đổi và thung lũng
chị tôi
        
    
        
        
            Thơ trong công viên
            Lượt xem: 26339
        
        
        20/12/2014 08:26
        
            vốn tình hay quên và thường đến muộn
chỗ đã có người ngồi
chẳng sao
thì ta ngổi xuống cỏ
        
    
        
        
            Trắng
            Lượt xem: 29652
        
        
        20/12/2014 08:25
        
            mẹ ta tro bụi trên sông
xuôi bèo hoa nẻo hư không mẹ về
hiều hoa trắng rợn bốn bề
trần gian thêm một kẻ về mổ côi
        
    
        
        
            Tưởng tượng
            Lượt xem: 48026
        
        
        20/12/2014 08:25
        
            hãy tưởng tượng...
sớm mai thức dậy chỉ còn lại một mình
những thân quen chẳng còn ai cả
chùm hoa mua về không cho ai
        
    
        
        
            Vọng âm
            Lượt xem: 34142
        
        
        20/12/2014 08:24
        
            Gã bạn thân đi xa
Người bạn gái ở nhà đau ốm
Lũ bạn quen ồn ào như quạ
Vắng bặt áo cơm
        
    
        
        
            Vọng các
            Lượt xem: 33249
        
        
        20/12/2014 08:23
        
            hũ mắm theo ta xuất ngoại
vượt đường cao tốc trao đúng người
cơm chiều gạo trắng con tép đỏ
khi không mà Vọng Các mưa rơi
        
    
        
        
            Tiểu sử
            Lượt xem: 24862
        
        
        20/12/2014 08:18
        
            Trịnh Công Sơn (28 tháng 2 năm 1939 – 1 tháng 4 năm 2001) là một trong những nhạc sĩ lớn nhất của Tân nhạc Việt Nam. Trong sự nghiệp âm nhạc, ông đã sáng tác trên 600 tác phẩm, phần lớn là tình ca. Nhiều ca khúc của ông có thông điệp phản chiến trong thời kỳ Chiến tranh Việt Nam và do đó đã chịu sự cấm đoán, hạn chế của chính quyền Việt Nam Cộng hòa, và ngay cả của chính quyền Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam sau này. Nhạc của Trịnh Công Sơn được rất nhiều ca sĩ thể hiện, nhưng thành công hơn cả là Khánh Ly. Ngoài ra, ông còn được xem là một nhà thơ, một họa sĩ dù không chuyên.
        
    
Hiển thị 261 - 270 tin trong 1886 kết quả