Bốn năm đại học đã qua
Bây giờ thất nghiệp thật là buồn ghê
Thương cho số kiếp tái tê
Bằng đỏ điểm tốt vẫn chê chưa dùng
Bao giờ số kiếp bao dung
Cho con có việc khoe cùng mẹ cha
Bao năm lương gửi từ nhà
Chắt từng đồng lẻ thật thà gửi con
Sinh viên lương tháng vẫn còn
Từ ngày thất nghiệp chẳng còn đồng “mô”
Hôm nay định đánh con lô
Xem đời hạn vận có xô về mình
Từ ngày đề đóm linh tinh
Nợ nần chồng chất thất tình liên miên
Mẹ buồn cha mắng đảo điên
Cái thằng nghịch tử làm phiền mẹ cha
“Biết mong cậy ai về già
Có thằng cu bột chả ra cái gì”
Mẹ nói, bố mắng lầm lì
Nước mắt chảy ngược ôi vì từ đâu?
Biết thế không học từ đầu
Đi làm thợ phụ theo trâu cày bừa
Bốn năm đại học như thừa
Không nên công cáng đời chừa mình ra
*
Bao nhiêu ý nghĩ rồ điên
Ôi trường đại học giấc tiên vỡ rồi
Bao nhiêu mong ước xa xôi
Bây giờ như nước mây trôi bọt bèo!
Thương về 5 cửa ô xưa
Lượt xem: 25312
07/01/2015 19:37
Tôi đứng bên này vỹ tuyến
Thương về 5 cửa ô xưa
Quan Trưởng đêm tàn dẫn lối
Ðê cao hun hút chợ Dừa
Rồi mai đây
Lượt xem: 38583
07/01/2015 19:37
Rồi mai đây, khi buông tay nhắm mắt
Giã biệt đời trở lại cuối trời quên
Không tưởng tiếc những gì ta đã mất
Vì trần gian đã tràn ngập ưu phiền
Những con đường Hà Nội
Lượt xem: 35005
07/01/2015 19:36
Nửa đêm không ngủ
Nhớ về Hà Nội mến thương
Hà Nội ơi Hà Nội
Tương tư thức trắng canh trường
Hãy cho tôi
Lượt xem: 34455
07/01/2015 19:35
Hãy cho tôi vần ca dao ngày trước
Lời mẹ hiền ru nhẹ ở bên nôi
Đã lâu quá, thời gian nghiêng lối bước
Tóc phai xanh, ý trẻ cũng tan rồi
Nhớ ai
Lượt xem: 25953
07/01/2015 19:00
Vơ vẩn nằm buồn nghĩ nhớ ai !
Nhớ ai xa cách một phương trời
Bóng trăng như vẽ tình non nước,
Trận gió chưa phai tiếng nói cười
Tiễn chân anh khoá xuống tàu
Lượt xem: 13285
07/01/2015 18:58
Anh khóa ơi ! Em tiễn chân anh xuống tận bến tàu,
Đôi tay em đỡ cái khăn trầu, em lấy đưa anh
Tay cầm trầu giọt lệ chạy quanh,
Anh xơi một miếng cho bõ chút tình em nhớ thương.
Hai chữ nước nhà
Lượt xem: 31751
07/01/2015 18:57
Bài thơ “Hai chữ nước nhà” thác lời ông Nguyễn Phi Khanh dặn Nguyễn Trãi khi Nguyễn Trãi theo cha đến tận ải Nam Quan. Khi Nguyễn Phi Khanh bị quân Minh bắt giải về Kim Lăng, Nguyễn Trãi theo cha khóc lóc, lên đến tận cửa Nam Quan, không chịu trở lại. Ông Nguyễn Phi Khanh bảo rằng: “Con phải trở về lo trả thù cho cha, rửa hận cho nước, chứ theo khóc lóc mãi mà làm gì?”
Sương rơi
Lượt xem: 27436
07/01/2015 18:55
Sương rơi
Nặng trĩu
Trên cành
Dương liễu...
Hoa phượng
Lượt xem: 34703
07/01/2015 18:54
Trên đường vắng ngập tràn hoa phượng đỏ
Em bùi ngùi không nở bước, anh ơi !
Những cánh hoa hiu hắt rụng bên trời
Chép trong gió mấy lời hoa vĩnh biệt !
Mưa trong tù
Lượt xem: 39600
07/01/2015 18:54
Mưa róc rách
Ngoài vách
Mưa tuôn
Suốt đêm trường
Hiển thị 401 - 410 tin trong 2645 kết quả