Hãy cho tôi vần ca dao ngày trước
	Lời mẹ hiền ru nhẹ ở bên nôi
	Đã lâu quá, thời gian nghiêng lối bước
	Tóc phai xanh, ý trẻ cũng tan rồi
	
	Hãy cho tôi chuyện thần tiên, cổ tích
	Cùng mùa thu lá khóc buổi lìa cây
	Cuộc sống nhỏ quay theo vòng chuyển dịch
	Ngó tương lai trong hố mắt tròn đầy
	
	Hãy cho tôi tuổi học trò thơ dại
	Với mái trường, thầy cũ, bạn bè xưa
	Kỷ niệm ơi, bây giờ và mãi mãi
	Đáy tâm tư sót lại mất âm thừa
	
	Hãy cho tôi dáng người tình bé bỏng
	Lời thương đầu quấn quít giữa trang thư
	Mỗi chiều xuống là mỗi lần trông ngóng
	Cứ buông xuôi không cất tiếng giã từ
	
	Hãy cho tôi sự cuồng mê bùng cháy
	Như mặt trời rừng rực lửa tin yêu
	Tay úp mặt nghe trái sầu run rẩy
	Trôi, trôi đi màu ảo ảnh diễm kiều
	
	Hãy cho tôi tiếng sáo diều bay ngất
	Cả vầng trăng xanh ngắt góc vườn xa
	Lũy tre mướt ôm ruộng đồng thơm mật
	Tưởng đâu đây hơi ấm của quê nhà
	
	Hãy cho tôi điệu thanh bình nhung lụa
	Với tiếng cười bát ngát vút lên cao
	Đêm bỏ ngỏ đón chờ duyên đôi lứa
	Nhịp võng đưa chen giọng hát ngọt ngào
	
	Hãy cho tôi khoảng đời hoa đã mất
	Trót lỡ lầm hoang phí kiếp nhân sinh
	Bao tội lỗi chất đầy khung cửa chật
	Bỗng xôn xao vang rộn khúc xuân tình
	
	Hãy cho tôi từng mộng mơ hiền hậu
	Từng hẹn hò tha thiết thuở yêu em
	Xin xua đuổi những lời đau, ý xấu
	Cho yên vui chung giấc ngủ khuya mềm
	
	Hãy cho tôi, hãy cho tôi, người hỡi
	Cuộc chiến này đan kết chuỗi đau thương
	Cơn mê ngất với thịt xương kêu gọi
	Hãy cho tôi được chối bỏ thiên đường!...
        
        
            Quê hương
            Lượt xem: 41125
        
        
        20/12/2014 09:50
        
            Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều
        
    
        
        
            Tạ lỗi Trường Sơn
            Lượt xem: 31838
        
        
        20/12/2014 09:49
        
            
Đã 34 năm trôi qua. hòa bình cũng dài ngang bằng cuộc chiến tranh khốc liệt nhất trong lịch sử. chưa có cuộc chiến nào ám ảnh một dân tộc cho bằng cuộc chiến tranh này, nó thay đổi hình thái xã hội. thay đổi số phận con người. Công bố bài thơ viết năm 27 tuổi, bảy năm sau hòa bình(1982). nay nhìn lại, tôi cũng không hiểu điều gì đã dẫn dắt cho những dòng chữ này.
        
    
        
        
            Thằng ăn cướp! Thanks !
            Lượt xem: 46296
        
        
        20/12/2014 09:38
        
            Thằng ăn cướp! thanks !
Dẫu gì ta cũng cảm ơn mày
thằng kẻ cướp!
        
    
        
        
            Tháng mười - Thành phố Dốc Đồi - của H.n.b
            Lượt xem: 28001
        
        
        20/12/2014 09:36
        
            thành phố dốc đổi già theo người đi
hoa quì dại có bao giờ vàng thế
sao hoa quì buôn quá
hay chính ta buổn
        
    
        
        
            Thỉnh thoảng
            Lượt xem: 40170
        
        
        20/12/2014 09:35
        
            Đôi khi bỗng nhớ một chốn nàomỗi ngày mỏi cổ ngó lêu nghêu cao ốc
mỗi buổi ra đường toé đom đóm mắt
thì ta lại nhớ một chốn nào
có gì mềm như lá ở trên cao
        
    
        
        
            Thơ chưa đề tựa số 1
            Lượt xem: 31198
        
        
        20/12/2014 09:34
        
            Đã mưa rồi đó
những chiều mưa rửa sạch mái ngói
dù muộn - cũng đã trở về
dù tầm tã - cũng đã trở về
        
    
        
        
            Thơ chưa đề tựa số 2
            Lượt xem: 33902
        
        
        20/12/2014 09:34
        
            Thỉnh thoảng cuộc đời không đáng yêu
tôi ném thơ tôi vào lửa
vo viên dưới chân bàn
ấy là khi một người đi lấy chồng
        
    
        
        
            Thơ chưa đề tựa số 3
            Lượt xem: 31536
        
        
        20/12/2014 08:28
        
            ta về chơi với trẻ con thôi
ta cầm tay bé như cầm cỏ
tiếng cười mang nắng lụa ra phơi
phờ phạc ta một ngày hôm qua
        
    
        
        
            Thơ chưa đề tựa số 4
            Lượt xem: 26703
        
        
        20/12/2014 08:28
        
            nơi ấy
trên triền dốc cao
nhìn xuống hổ, đổi và thung lũng
chị tôi
        
    
        
        
            Thơ trong công viên
            Lượt xem: 25847
        
        
        20/12/2014 08:26
        
            vốn tình hay quên và thường đến muộn
chỗ đã có người ngồi
chẳng sao
thì ta ngổi xuống cỏ
        
    
Hiển thị 611 - 620 tin trong 2241 kết quả