Hai ta lưu lạc phương Nam này
	Trải mấy mùa qua én nhạn bay
	Xuân đến khắp trời, hoa rượu nở
	Riêng ta với ngươi buồn vậy thay !
	
	Lòng đắng sá gì non hớp rượu
	Mà không uống cạn, mà không say ?
	Lời thề buổi ấy cầu Tư Mã
	Mà áo khinh cừu không ai may
	
	Ngươi giam chí lớn vòng cơm áo
	Ta trói thân vào nợ nước mây
	Ai biết thương nhau từ thuở trước
	Bây giờ gặp nhau trong phút giây
	
	Nợ tình chưa trả tròn một món
	Sòng đời thua đến trắng hai tay
	Quê nhà xa lắc xa lơ đó
	Trông lại tha hồ mây trắng bay
	
	Tâm giao mấy kẻ thì phương Bắc
	Phân tán vì cơn gió bụi này
	Ngươi đi buồn lắm mà không khóc
	Mà vẫn cười qua chén rượu đầy
	
	Vẫn dám tiêu hoang cho đến hết
	Ngày mai ra sao rồi hãy hay
	Ngày mai sán lạn màu non nước
	Cốt nhất làm sao tự buổi này
	
	Rẫy ruồng châu ngọc, thù son phấn
	Mắt đỏ lên rồi cứ chết ngay
	Hỡi ơi Nhiếp Chính mà băm mặt
	Giữa chợ ai người khóc nhận thây
	
	Kinh Kha quán lạnh sầu nghiêng chén
	Ai kẻ dâng vàng, kẻ biếu tay ?
	Mơ gì ấp Tiết thiêu văn tự
	Hài cỏ gươm cuồng ta đi đây
	
	Ta đi, nhưng biết về đâu chứ ?
	Đã dấy phong yên lộng bốn trời
	Thà cứ ở đây ngồi giữa chợ,
	Uống say mà gọi thế nhân ơi !
	
	Thế nhân mắt trắng như ngân nhũ
	Ta với nhà ngươi cả tiếng cười
	Người ơi ! Hề người ơi !
	Người sang bên ấy sao mà lạnh
	Nhịp trúc ta về lạnh mấy mươi
        
        
            Tiểu sử 
            Lượt xem: 28629
        
        
        17/12/2014 14:39
        
            - Tên thật Phan Văn Tám
- Bút hiệu LUÂN TÂM, đôi khi ký MINH TÂM
- Sanh năm 1944 tại Bến Tre
- Có vợ và 3 con
        
    
        
        
            Dại khờ
            Lượt xem: 30063
        
        
        17/12/2014 14:23
        
            Người ta khổ vì thương không phải cách,
Yêu sai duyên và mến chẳng nhằm người
Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi
Người ta khổ vì xin không phải chỗ.
        
    
        
        
            Lời thơ vào tập gởi hương
            Lượt xem: 21550
        
        
        17/12/2014 14:23
        
            Tôi là con chim đến từ núi lạ,
Ngứa cổ hát chơi. (?)
Khi gió sớm vào reo um khóm lá,
Khi trăng khuya lên ủ mộng xanh trời.
        
    
        
        
            Lời thơ vào tập gửi hương
            Lượt xem: 25532
        
        
        17/12/2014 14:22
        
            Tôi là con chim đến từ núi lạ,
Ngứa cổ hát chơi,
Khi gió sớm vào reo um khóm lá,
Khi trăng khuya lên ủ mộng xanh trời.
        
    
        
        
            Sự sống chẳng bao giờ chán nản
            Lượt xem: 24731
        
        
        17/12/2014 14:20
        
            Trong cuộc đấu tranh giữa ta với địch sống chết thua hơn
Có lúc, có nơi đứa thắng lâm thời lại là cái chết;
Cái chết rên môi có đôi râu mép
Sắc lẻm như đeo kính râm lấy điệu và trán cũng cao;
        
    
        
        
            Phan Hành Sơn
            Lượt xem: 27893
        
        
        17/12/2014 14:19
        
            Phan Hành Sơn! Miền Nam là gió trở
Đất chôn thù, hoa nở Phan Hành Sơn!
Hăm mốt tuổi căm hờn
Diệt địch gấp hai mươi lần số tuổi
        
    
        
        
            Những đêm hành quân
            Lượt xem: 24394
        
        
        17/12/2014 14:18
        
            Tôi cùng xương thịt với nhân dân của tôi
Cùng đổ mồ hôi, cùng sôi giọt máu;
Tôi sống với cuộc đời chiến đấu
Của triệu người yêu dấu gian lao
        
    
        
        
            Ngọn quốc kỳ
            Lượt xem: 33266
        
        
        17/12/2014 14:17
        
            (Trích Trang ca)
...
Ai từng nghe nói quân du kích?
Nhắc đến lòng son tràn cảm kích,
Ôi những chiến sĩ, những anh hùng,
Những kẻ hồn xanh như ngọc bích;
        
    
        
        
            Bác đi xa cháu, nhớ ghê
            Lượt xem: 24012
        
        
        17/12/2014 14:16
        
            Bác đi xa cháu, nhớ ghê
Thằng cu Vũ, bác chưa về được thăm.
Bây giờ cháu đã lên năm,
Từ khi nhỏ xíu cháu nằm trên tay,
        
    
        
        
            Yêu
            Lượt xem: 36500
        
        
        17/12/2014 14:15
        
            Yêu là chết ở trong lòng một ít
Vì mấy khi yêu mà chắc được yêu.
Cho rất nhiều song nhận chẳng bao nhiêu;
Người ta phụ, hoặc thờ ơ, chẳng biết ...
        
    
Hiển thị 391 - 400 tin trong 1199 kết quả