Về những gì tôi muối nói cùng anh
	Là buổi cách xa mà mùa xuân đẹp quá
	Hoa riềng trắng bên hiên nhà yên ả
	Và lũ ve rừng kêu khi trăng lên
	Bom vẫn rền xé nát cả trời đêm
	Truyền đơn giặc bên đường như xác lá
	Nhưng tất cả không thể nào đe dọa
	Một giọt nắng lành chầm chậm chuyển trên vai
	Cùng những điều tôi muốn nói chiều nay
	... Trong chiến tranh này ai nói dùm ta
	Những kỳ diệu như một mùa nước lớn
	Mà trí tuệ riêng quá chừng bé bỏng
	Trong cuộc đấu tranh xoáy sóng bốn bề
	Ôi những điều cần phải hát say mê
	Là bài hát vô cùng Tổ quốc
	Những năm tháng trường chinh đánh giặc
	Không phút nghỉ ngơi, không thoáng chần chừ
	Lối đường làng ta chọc chú ve xưa
	Nay là lối em ta đào hầm đặt bẫy
	Những trận giả trẻ con ta từng chơi, buổi ấy
	Em ta nay là máu, lửa căm thù
	Không kịp nghe Thạch Sanh và tròn tiếng mẹ ru
	Đứa xuống hầm nôi đưa lòng đất
	Giấc ngủ nào cũng mơ mặt trời lên
	Trang sử nhà trường chỗ ta nhớ ta quên
	Bỗng sáng rực trong đầu giừ xuất trận
	Và trong sáng như bầu trời chiến thắng
	Bốn ngàn năm dựng nước chúng ta thề
	Theo tiếng Bác Hồ trên Đất tổ của trăm quê...
	Thành phố tuổi thơ tôi chưa từng đi hết
	Anh biết chăng tôi lại học tên Người
	Trên những hướng các binh đoàn xuất trận
	Trên những hướng đi về phía mặt trời
	Và Ưu Điềm nơi mẹ đẻ ra tôi
	Chao thương nhớ là tiếng bìm bịp nước
	Ngày ba bữa nghẹn khoai và rau luộc
	Hai mươi năm vẫn thắc thỏm một ngày về
	Sống lại những gì làm nên thịt da se
	Tôi lại gặp đồng chí bí thư chỉ còn bàn tay mặt
	(Anh vấn thuốc như ta cầm búp ngọc lan thơm mát)
	Chỉ một bàn tay nắm chặt mấy vùng thôn
	Tự đậy hầm và bắn lũ ác ôn
	Ngày đen tối giữ tròn tình đồng chí
	Ôi có cách nào tôi trao cho anh bàn tay tôi nhỏ bé
	Anh dễ dàng giữ mãi đất lòng tôi...
	Và thế đó những gì ta nhận được
	Trên giác quan mở rộng đến nghìn ngày
	Từ một buông làng khuất dưới bóng Chư Lây
	Hay một sóc Bom Bo bỗng ngân thành tiếng hát
	Đều cho nhớ cho thương, cho nước mắt
	Tưởng như ta từ nơi ấy sinh ra
	Đã ngắt ngọn rau rừng và vung nhịp chày ba...
	Ôi Hà Nội có bao giò thương nhớ thế
	Một đóa hoa rừng đủ nhó một công viên
	Một quãng dốc nhớ thang lầu đại học
	Đêm Hà Nội bắn rớt máy bay thù, bỗng vang giọng Bích Liên
	Tưởng như chính "Ta đi trên đường Hà Nội..."
	Tưởng kiêu hãnh như sắc hồng lửa chói
	Tưởng ngoại ô nhường chỗ chuyến tàu chen
	Đêm cuối tuần ai cũng thấy thân quen
	Nhưng không phải nhớ nhung chính nơi này tôi lại thấy
	Tất cả ai cũng đi từ Hà Nội
	Từ một nụ cười sắc áo dáng đi
	Từ một chiến công hay nét chữ phong bì
	Trong kỷ niệm và trong nhiều mơ mộng
	Hà Nội đó bắt đầu sự sống
	Mỗi đời riêng và đất nước hôm nay...
	Chúng ta đi, ngày tháng đường dài
	Lòng ấm áo muôn vàn tình cảm lớn
	Biết xếp gọn những gì còn lướng vướng
	Biết nhìn ra nước mắt bạn bè
	Biết quý trọng quãng đường ta đã từng đi
	Ta đi tiếp để trở về cùng có mặt
	Tận buổi cờ hoa tung vẫy chúng ta về...
	Anh nhớ đêm nào nghe nhạc Bét Tô Ven
	Mưa thấm qua hầm dĩ nhờn trên mặt
	Bom tọa độ vung xòe năm ngón sắc
	Muốn bới tung chỗ kiêu hãnh chúng ta nằm
	Trong chương cuối cùng bản giáo hưởng thứ năm
	Đó là lúc trái đất vừa tỏa nắng
	Ta reo lên cho nhạc sĩ nghe cùng:
	- Thiên tài ơi, trận đánh. Anh cũng tấn công!
	Anh nghĩ gì hỡi bạn mến thương ơi
	Khi tiếng gà rừng vui như đường phố sớm mai
	Khi sao hôm xanh như ngọn đèn trước ngõ
	Lạc đêm rừng nhớ trăm bạn bè một thuở
	Chở võng giữa mùa đông võng bạn cũng lay cùng
	Lội trăm suối rừng xuôi nhớ một dòng sông
	Có phải ta bỗng yêu đời ta kỳ lạ
	Yêu mặt trời thêm một ngày hối hả
	Yêu Việt Nam ta yêu Huế của lòng ta
	Yêu Bác Hồ mặc chiếc áo vải đà
	Để tất cả choàng trăm hoa chiến thắng
	Yêu hạt muối đã giàu thêm vị mặn
	Của mồ hôi xương máu đường dài
	Yêu nụ cười và từng cái bắt tay
	Ngày bè bạn đi vào vùng hậu địch...
	Anh Tường ơi sao những gì muốn nói
	Là buổi chiều rạo rực những hàng cây
	Đứng giăng hàng cành với là chen xây.
	Mà nỗi nhớ như trời xanh bất chợt
	Bỗng sáng hiện trong cành sâu kín nhất
	Là nỗi lòng người bạn đã đi xa
	Sau cuộc hành quân, ngồi lại hát thầm thì...
4-1970
        
        
            Di chúc
            Lượt xem: 34230
        
        
        18/12/2014 20:37
        
            Kém hai tuổi xuân đầy chín chục
Số thầy sinh phải lúc dương cùng
Đức thầy đã mỏng mòng mong
Tuổi thầy lại sống hơn ông cụ thầy
        
    
        
        
            Câu đối
            Lượt xem: 41118
        
        
        18/12/2014 20:36
        
            - Quan chẳng quan thì dân, chiếu trung đình ngất ngưỡng ngồi trên, nào lềnh, nào trưởng, nào ban ba, tiền làm sao đóng góp làm sao, một năm mười hai tháng thảnh thơi, cái thủ lợn nhìn thấy đà nhẵn mặt;
- Già chẳng già thì trẻ, đàn tiểu tử lau nhau đứng trước, này thơ, này phú, này đoạn một, bằng là thế trắc là thế, khuyên điểm là thế, ba vạn sáu ngàn ngày thấm thoát, con mắt gà đeo kính đã mòn tai
        
    
        
        
            Vịnh trâu già
            Lượt xem: 24558
        
        
        18/12/2014 20:34
        
            Một nắm xương khô, một nắm da
Bao nhiêu cái ách đã từng qua
Đuôi khom biếng vẫy Điền Đan hỏa
Tai nặng buồn nghe Nịnh Tử ca
        
    
        
        
            Đêm xuân thương con thiêu thân
            Lượt xem: 32916
        
        
        18/12/2014 20:33
        
            Giống lông cánh phận mình nho nhỏ
Chết là yên , chết chỗ quang minh
Phải chăng thảng thốt đã đành
Mà trong dúng dắng xem tình dễ đâu
        
    
        
        
            Ngày xuân dặn các con (Ngày xuân răn con cháu)
            Lượt xem: 21916
        
        
        18/12/2014 20:33
        
            Tuổi thêm, thêm được tóc râu phờ,
Nay đã năm mươi có lẻ ba.
Sách vở ích gì cho buổi ấy,
áo xiêm nghĩ lại thẹn thân già.
        
    
        
        
            Ông phỗng đá (2)
            Lượt xem: 19469
        
        
        18/12/2014 20:32
        
            Người đâu tên họ là gì?
Khéo thay chích chích chi chi (1) nực cười.
Dang tay ngửa mặt lên trời,
Hay còn lo tính sự đời chi đây?
        
    
        
        
            Lời gái góa
            Lượt xem: 38904
        
        
        18/12/2014 20:31
        
            Chàng chẳng biết gái này gái góa,
Buồn nằm suông, suông cả áo cơm.
Khéo thay cái mụ tá ơm. (1)
Đem chàng trẻ tuổi ép làm lứa đôi.
        
    
        
        
            Anh giả điếc
            Lượt xem: 34158
        
        
        18/12/2014 20:30
        
            Trong thiên hạ có anh giả điếc,
Khéo ngơ ngơ ngác ngác, ngỡ là ngây!
Chẳng ai ngờ "sáng tai họ, điếc tai cày",
Lối điếc ấy sau này em muốn học.
        
    
        
        
            Vịnh tiến sĩ giấy
            Lượt xem: 31214
        
        
        18/12/2014 20:29
        
            Rõ chú hoa man (1) khéo vẽ trò,
Bỡn ông mà lại dứ thằng cu.
Mày râu mặt đó chừng bao tuổi,
Giấy má nhà bay đáng mấy xu?
        
    
        
        
            Bồ tiên thi (1)
            Lượt xem: 34585
        
        
        18/12/2014 20:27
        
            Chú huyện Thanh Liêm khéo giở trò,
"Bồ tiên thi" lại lấy vần bồ.
Nghênh ngang võng lọng nhờ ông sứ,
Ngọng nghẹo văn chương giở giọng ngô.
        
    
Hiển thị 491 - 500 tin trong 1762 kết quả