Giáng sinh lại phải ở nhà
		Chờ người đưa đón chẳng ma nào mời
		Vì nhan sắc dưới... tuyệt vời
		Để cho hạnh phúc cạch lời hỏi han.
*
		Giáng sinh nước mắt chứa chan
		Chỉ lo năm mới “bình an” thế này
		Cô đơn quá đỗi mê say
		Để cho ta phải mắt cay mi sầu
		Bao giờ mới được ăn trầu
		Có người đưa đón mong cầu sớm thôi
		Lập đàn giải hạn để rồi
		Giáng sinh năm tới có “mồi” dẫn đi
		Tò mò xem họ làm gì
		Nhà nghỉ tăng giá là vì khách đông
		Rồi lại tăng giá hoa hồng
		Đường phố chật ních vợ chồng người yêu
		Đèn sáng từ sớm tới chiều
		Lòng ta sạm tối chưa liều với ai
		Cô đơn quá đỗi là dài
		Sao ta cứ phải lai rai một mình
		Người ta hạnh phúc hữu tình
		Còn ta thì phải một mình co ro
		Đắp chăn nằm ngủ khò khò
		Hận đời chơi “lệch” chẳng cho chút gì
		Giáng sinh họ được vu vi
		Ôm nhau tay nắm cười hì sướng vui
		Đường xá xe tới người lui
		Lòng ta thì chẳng thấy vui tí nào
		Sao ta cứ mãi bị “out”
		Đời chơi chả đẹp tí nào đời ơi
		Ăn chơi lại sợ mưa rơi
		Biết bao giờ có gấu mời Noel
		Năm nay chưa được sáng đèn
		Noel năm tới một phen đổi đời
		Ước mong năm mới được mời
		Ghế sau lại có chỗ ngồi ấm êm
		Ông già bỗng hiện trong đêm
		Tặng cho điều ước có thêm bạn đời
		Thế là tết có người chơi
		Và ta sẽ hết cái thời FA.
*
		Vẫn là điều ước riêng ta
		Dù cho điều đó rất là xa xôi,
		Năm ngoái cũng ước thế rồi
		Mà năm nay vẫn đứng ngồi... ước mơ!
        
        
            Người tình khờ dại
            Lượt xem: 36214
        
        
        20/12/2014 15:48
        
            Xuân Diệu (1916-1985)
Người phải lòng ư? Không đếm nổi
mang hương gửi gió, dại khờ chưa
nhặt phấn thông rơi làm của nả
phú quý đong bằng đấu mộng mơ.
        
    
        
        
            Khúc bi tráng
            Lượt xem: 31473
        
        
        20/12/2014 15:47
        
            Phạm Huy Thông (1916-1988)
Ngỡ họ gần nhau thật khó
dũng tướng và thi nhân
khát vọng nhổ núi, lay thành
khó tìm thấy trong vần thơ mỏng mảnh.
        
    
        
        
            Một chân trời quên lãng
            Lượt xem: 36414
        
        
        20/12/2014 15:45
        
            Hồ Zếch (1917-1991)
Viễn vọng kính không gian vừa phóng đi sao Mộc
khái niệm chân trời quên lãng phía xa xăm
đời tất bật, ai nhọc công ngồi đọc
ngoảnh lại tìm chân trời cũ đăm đăm.
        
    
        
        
            Khúc độc hành
            Lượt xem: 36909
        
        
        20/12/2014 15:44
        
            Quang Dũng (1921-1988)
Chợt nhớ một miền chân chưa đặt
nhập vô quá khứ của bao người
mây núi như còn trong thủy mạc
quân đi như thuở "kỷ nhân hồi"
        
    
        
        
            Sóng vẫn gầm trong tiếng cọp gầm
            Lượt xem: 40805
        
        
        20/12/2014 15:42
        
            Nguyên Hồng (1918-1982)
Những con chữ loạn đả trên trang
vì đói, vì rét
ông chỉ phong lưu nước mắt
mang ra tế bần
        
    
        
        
            Thi sĩ chân quê
            Lượt xem: 29217
        
        
        20/12/2014 15:41
        
            Nguyễn Bính (1919-1966)
Hình như vắng thắt lưng xanh
mùa xuân dường cũng bớt thanh đôi phần
vắng yếm sồi, ngực thanh tân
hình như cũng có đôi phần lỏng lơi...
        
    
        
        
            Người về viên tĩnh viên
            Lượt xem: 27963
        
        
        20/12/2014 15:40
        
            Chế Lan Viên (1920-1989)
Dẫu đã biết thi nhân từng trận mạc
vóc ngang tầm chiến lũy một thời trai
vẫn muốn ông thêm một lần ru hát
sau trăm dặm biển trời, cò đậu mát tao nôi.
        
    
        
        
            Đúc thơ câu sắt nguội
            Lượt xem: 30109
        
        
        20/12/2014 15:38
        
            Hồng Nguyên (1924-1954)
Tay chặt sắt đường tàu
đúc câu thơ sắt nguội
ba lô mòn nắng mưa
thơ còn nguyên cốt lõi.
        
    
        
        
            Bồng con - bồng súng
            Lượt xem: 36436
        
        
        20/12/2014 15:38
        
            Nguyễn Thi (1928-1968)
Người mẹ nào cũng muốn bồng con
sao có lúc phải buộc lòng cầm súng?
Anh không chín tháng ưu tư nặng
hiểu lòng người mẹ chăng?
        
    
        
        
            Lặng lẽ giữa trong xanh
            Lượt xem: 30228
        
        
        20/12/2014 15:37
        
            Nguyễn Thành Long (1929-1991)
Từng đi qua những xô bồ thật, giả
những nổi chìm đắm đuối biển phù hoa
mới có được sáng thần tiên lặng lẽ
giữa bồng bềnh mây trắng Sa-pa.
        
    
Hiển thị 851 - 860 tin trong 2647 kết quả