Nhà em… không có đàn ông
		Bóng đèn bị cháy cũng không biết làm
		Nhà người đèn đuốc sáng choang
		Nhà em đành thắp tạm toàn nến thơm
		Một mình ngồi bên mâm cơm
		Nấu ra giờ lại chẳng buồn uống ăn
		Đêm đắp một mình một chăn
		Cái giường như rộng gấp năm gấp mười
		Chẳng có ai để cùng cười
		Để cùng to nhỏ những lời yêu thương
		Cứ một mình một giang sơn
		Vui không người biết, khi buồn ai hay?
		An ủi được lúc ban ngày
		Đến cơ quan có người này người kia
		Về nhà thui thủi sớm khuya
		Càng mong ước được sẻ chia, giãi bày
		Em đã “chán sống” thế này
		Mà chờ mãi chửa đến ngày hợp duyên
		Ván chưa ai đóng thành thuyền
		Lấy chồng - đâu phải có tiền là ... xong
		Đêm ngày em vẫn ước mong
		"Trời ban" cho một tấm chồng như mơ...
		Để đời đẹp tựa vần thơ
		Để em hết cảnh “bơ vơ” tối ngày...
        
        
            Trông bạn
            Lượt xem: 40230
        
        
        20/12/2014 18:30
        
            Nhà anh chân núi đá
Tre xanh ven lối vườn
Mẹ già đọc sách cổ
Quí người mấy ai hơn
        
    
        
        
            Ánh sao khuê
            Lượt xem: 51233
        
        
        20/12/2014 16:40
        
            Nguyễn Trãi (1380 - 1442)
ức Trai tâm thượng quang khuê tảo
Lê Thánh Tôn
Ba họ - bao nhiêu người?
Bao đầu rụng tru di buổi ấy?
Dòng thơ - dòng máu chảy
Sáu thế kỷ rồi đâu dễ vơi.
        
    
        
        
            Lời thơ - lời sấm
            Lượt xem: 37783
        
        
        20/12/2014 16:38
        
            Nguyễn Bỉnh Khiêm (1491-1585)
Biển xanh thành nương dâu
thơ báo trước việc đời năm thế kỷ
thiên chức nhà thơ với cõi trần đến thế
hành tinh này còn có ở nơi đâu?
        
    
        
        
            Đá vọng phu
            Lượt xem: 46883
        
        
        20/12/2014 16:37
        
            Đoàn Thị Điểm (1705 - 1748)
Mỗi chinh phụ, một câu thơ hóa đá
hồn vọng phu còn tỏa khói sương
trăm năm hào kiệt phi xương
lệ rơi thấm giấy dễ thường chưa khô!
        
    
        
        
            Mảnh tình riêng ấy
            Lượt xem: 41686
        
        
        20/12/2014 16:37
        
            Bà Huyện Thanh Quan (1755-...)
Đi giữa nước nhà còn nhớ nước
phải đâu khắc khoải cuốc kêu trăng!
Thì ra chả cứ là xa khuất
khi mình lại nhớ chính mình chăng?
        
    
        
        
            Mượn sóng Tiền Đường
            Lượt xem: 36174
        
        
        20/12/2014 16:36
        
            Nguyễn Du (1765 - 1810)
Quê nhà nào thiếu gì sông nước
chẳng thiếu dòng sâu máu cuộn ngầu
sao không là sông Lam, sông Hương
sông nước mắt
phải mượn Tiền Đường gửi nỗi đau!
        
    
        
        
            Tuần rằm
            Lượt xem: 33119
        
        
        20/12/2014 16:35
        
            xin nhớ kiêng thơ chị...
Hồ Xuân Hương (1768- ...?)
Thiếu nữ ngủ ngày quên chốt cửa
bao nhiêu quân tử bước dùng dằng
hữu hình ba góc, vô hình gió
mát mặt anh hùng đến thế chăng ?
        
    
        
        
            Công chúa Ai Tư
            Lượt xem: 40936
        
        
        20/12/2014 16:33
        
            Lê Ngọc Hân (1770-1799)
Tài hoa cung cấm gập ghềnh
long đong gấm lụa, lênh đênh kiệu vàng
trông vời một chiếc thuyền nan
cảm thương quê mẹ chưa lần về thăm.
        
    
        
        
            Chín tầng mây còn thấp
            Lượt xem: 38192
        
        
        20/12/2014 16:26
        
            Cao Bá Quát (1809 - 1855)
Chấm muội đèn chữa câu phạm húy
Cái roi song xóa mộng công danh
văn chưng một thuở "vô Tiền Hán"
cùm khóa chân, nghiên bút tan tành.
        
    
        
        
            Dù đui mà giữ đạo nhà
            Lượt xem: 30345
        
        
        20/12/2014 16:26
        
            Nguyễn Đình Chiểu (1822 - 1888)
Ngả đường nào cũng mịt mù đen đặc
ông đi
tìm nghĩa sĩ tế linh nơi Cần Giuộc
kiếm ngư tiều trị bịnh xứ Ba Tri
        
    
Hiển thị 801 - 810 tin trong 2631 kết quả