Cuối năm vẫn chẳng có bồ
	Nghĩ đến mà thấy muốn rồ người ra
	Trách đời ta mãi kêu ca
	Bao giờ mới hết mẹ cha cằn nhằn
	Năm mới ủ rũ trong chăn
	Xem phim Hàn Quốc chấm khăn lệ sầu
	Dung gian ngày một bạc mầu
	Bao giờ mới thoát kiếp sầu FA
	Giường đơn gối chiếc của ta
	Ngẫm đời bạc phận thật là thê lương
	Chúng nó lập hội lập phường
	Mà ta thì phải ôm tường trống trơn
	Một ngày tuổi một nhớn hơn
	Chỉ lo màu tóc phai sơn vài mùa
	Cuộc đời sao cứ như đùa
	Giỡn chơi ta mãi lên chùa có khi
	Ăn chay niệm phận từ bi
	Cho con có được Tây Thi đời mình
	Cho năm nay có chút tình
	Có nàng thiếu nữ đủ xinh cặp kè
	Năm mới còn được đi khoe
	Cái thằng ế ấy đã “xòe” với ai
	Lại được chứng tỏ là trai
	Vì mấy thằng bạn bảo hoài bê đê
	Nhìn con con thấy còn mê
	Cớ sao mà ế tái tê tới giờ
	Nói chung con gái mắt mờ
	Không nhìn thấy điểm đáng “ờ” của con
	Để cho trai đẹp còn son
	Của trời phí uổng rượu còn muốn say
	Chỉ mong dài nhất năm nay
	Xuân này chẳng chịu tháng ngày quạnh hiu
	Không được thì phải bày mưu
	Dù cho nộp thuế đóng sưu cùng đành
	Chỉ mong ước nguyện sẽ thành
	Gấu ôm sau ghế có anh có nàng
	Ôi sao hạnh phúc muộn màng
	Để cho hội ế ngày càng đông dân
	Trách ai ai trách trách thân
	Phận đời bèo bọt có ngần ấy thôi
	“Nghĩ sao phận bạc như vôi
	Mà sao ta phải mồ côi đàn bà”!
Theo Đỗ Huệ (Dân Việt)
        
        
            Huế 1998
            Lượt xem: 37845
        
        
        20/12/2014 10:31
        
            chỗ nào cho bình yên
thôi ta ngồi với cỏ
ghế đời chông chênh quá
chỗ nào cho bình yên?
        
    
        
        
            Không đề
            Lượt xem: 33370
        
        
        20/12/2014 10:29
        
            tôi là con chim nhỏ
một hôm đến giữa cuộc đời
hót chơi dăm ba tiếng
        
    
        
        
            Không đề 5
            Lượt xem: 27272
        
        
        20/12/2014 10:29
        
            Tôi không có bi kịch
Cho đến một ngày
Tôi tẩy xoá những tì vết
Tôi có một cuộc đời trắng
        
    
        
        
            Màu tết
            Lượt xem: 36877
        
        
        20/12/2014 10:28
        
            chuyến xe cuối cùng đã ra đi
ngoài phố lá me rắc cốm
chàng áo xanh Tư Mã không quê nhà
chưa gió rét mà linh hồn đau ốm
        
    
        
        
            Mẹ
            Lượt xem: 66295
        
        
        20/12/2014 10:27
        
            Xin tặng cho những ai được diễm phúc còn có Mẹ
Đỗ Trung Quân - 1986
Con sẽ không đợi một ngày kia
khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
        
    
        
        
            Một chút hương thời gian
            Lượt xem: 32413
        
        
        20/12/2014 10:26
        
            Cơn gió mùa xa về gõ cửa
Cho lòng ta nhớ Tết thế này !
Em đến mà sao trời nóng quá
Đâu còn một chút mưa xuân bay ?
        
    
        
        
            Một hôm thấy nắng vàng như là ngày xưa
            Lượt xem: 27320
        
        
        20/12/2014 10:26
        
            Một hôm thấy nắng vàng ngoài hiên
Nắng như là năm cũ
Một hôm thấy nắng vàng vừa lên
Vui - buồn không biết nữa
        
    
        
        
            Năm bốn mươi bốn
            Lượt xem: 29763
        
        
        20/12/2014 10:25
        
            tàu chuối xanh non
mở cho ta cánh buổm
góc sân thì quá hẹp
chiếc võng gai gọi sóng
        
    
        
        
            Ngày vắng
            Lượt xem: 28953
        
        
        20/12/2014 10:24
        
            Ta ném qua cửa sổ
cành Violet quá buồn
có những ngày vắng quá
hoa cúc vàng ngoài dậu
vẫn cứ màu hoàng hôn
        
    
        
        
            Ngụ ngôn của mỗi ngày
            Lượt xem: 42711
        
        
        20/12/2014 10:23
        
            Ngồi cùng trang giấy nhỏ
Tôi đi học mỗi ngày
Tôi học cây xương rồng
Trời xanh cùng nắng, bão
Tôi học trong nụ hồng
Màu hoa chừng rỏ máu
        
    
Hiển thị 961 - 970 tin trong 2604 kết quả