Em ơi, Ba Lan mùa tuyết tan
	Đường bạch dương sương trắng nắng ngàn
	Anh đi, nghe tiếng người xưa vọng
	Một giọng thơ ngâm, một giọng đàn
	Có phải Sô-panh tình chứa chan
	Nâng đàn ca, cô gái Ba Lan
	Có phải A-đam hồn vĩ đại
	Bay trên đầu thế kỷ nhân gian...
	Em đi cùng anh lên thành xưa
	Vác-xa-va ấm nắng ban trưa
	Nét vàng lịch sử vừa tươi lại
	Trong cuộc hồi sinh, tạnh gió mưa
	Hãy nghe em từng viên đá lát
	Những con đường, tiếng hát đau thương
	Ba Lan, Ba Lan
	Thịt da đã bao lần tan nát
	Nước mất, tim về vọng cố hương
	Hãy nghe em từng viên ngói đỏ
	Những mái nhà phố cũ hồi xuân
	Máu đã quyện, em ơi, trong đó
	Máu Ba Lan và máu Hồng quân!
	Ôi máu đọng mười lăm năm trước
	Bốn triệu hồn kêu Nước trong đêm
	Em ơi em, làm sao quên được
	Ốt-sơ-ven-xim, ốt-sơ-ven-xim!
	Nhớ nghe em, những đôi giày nhỏ
	Tưởng còn đi chập chững chân son
	Những mái tóc vàng tơ đóng bó
	Dệt thành chăn rợn bóng oan hồn!
	Anh đã đến quê em Cra-cốp
	Như quê anh lộng lẫy cung đền
	Hồng quân cứu Va-ven xinh đẹp
	Như Thạch Sanh đánh ó cứu nàng tiên...
	Anh đã đến quê em Ban-tích
	Sóng ngời xanh, ngọc bích biển khơi
	Đã xóa sạch những ngày Đăng-dích
	Màu Ba Lan trong trắng đỏ tươi
	Khắp quê em, mùa xuân đến rồi
	- Dù đêm qua chút tuyết còn rơi
	- Hỡi người chị bên đường quét tuyết
	Xuân đến rồi, nắng đỏ trên môi.
	Nắng trên cao cần trục xây nhà
	Nắng lưng tàu phấp phới đi xa
	Nắng đỏ ngực anh, người thủy thủ
	Đẹp như lò Nô-va Hu-ta
	Khắp quê em, mùa xuân mang tên
	Những người con đẹp của trăm miền
	Hôm nay gọi nhau về Đại hội
	Mở thêm đường, đi lên, đi lên
	Mùa xuân đó, quê em ấm áp
	Chân người đi, vào cuộc đời chung
	Ngựa đang kéo đồng lên hợp tác
	Đường ta đi tấp nập vô cùng!
        
        
            Sông Thương ngày không em
            Lượt xem: 12665
        
        
        18/08/2013 10:32
        
            Không em ra ngõ kéo diều
Nào ngờ được mảnh trăng chiều trên tay.
Luồn kim vào nhớ để may
Chỉ yêu cứ đứt trên tay mình cầm.
        
    
        
        
            Đây thôn Vĩ Dạ - một giấc mơ về cuộc đời Hàn Mặc Tử
            Lượt xem: 14487
        
        
        18/08/2013 10:15
        
            Trong số các thi nhân thời Thơ mới (1932-1945) có lẽ không mấy người có số phận ai oán, nghiệt ngã như Hàn Mặc Tử. Vận mệnh cay đắng của thi sĩ như được tiên báo trước qua ý nghĩa từng bút danh mà người con gần cả cuộc đời gắn bó với vùng đất Quy Nhơn đầy nắng và gió đã mang trước đó: Phong Trần (gió bụi), Lệ Thanh (tiếng của nước mắt), Hàn Mặc Tử (người đi trong màn lạnh). Người thơ ấy với nỗi lòng quặn thắt “trải niềm đau trên giấy mong manh” ấy để lại cho đời nhiều thi phẩm bất hủ, trong đó có Đây thôn Vĩ Dạ.
        
    
        
        
            Tiểu sử các Nhà thơ
            Lượt xem: 18122
        
        
        18/08/2013 07:01
        
            Xuân Diệu - Hồ Xuân Hương - Nguyễn Bính - Xuân Quỳnh - Tố Hữu - Hàn Mặc Tử - Lâm Thị Mỹ Dạ - Bà Huyện Thanh Quan - Nguyễn Khuyến - Chế Lan Viên - Trần Đăng Khoa - Thâm Tâm - Huy Cận - Nguyễn Du - Phương Triều
        
    
        
        
            Văn tế Nghĩa sĩ Cần Giuộc
            Lượt xem: 12377
        
        
        18/08/2013 06:49
        
            Hỡi ơi !
Súng giặc đất rền,
Lòng dân trời tỏ.
Mười năm công vỡ ruộng, xưa ắt còn danh nổi như phao,
        
    
        
        
            Thà đui
            Lượt xem: 14138
        
        
        18/08/2013 06:41
        
            Thà đui mà giữ đạo nhà
Còn hơn có mắt ông cha không thờ
Dầu đui mà khỏi danh nhơ
Còn hơn có mắt ăn dơ tanh rình
        
    
        
        
            Chạy giặc
            Lượt xem: 17525
        
        
        18/08/2013 06:40
        
            Tan chợ vừa nghe tiếng súng Tây
Một bàn cờ thế phút sa tay
Bỏ nhà lũ trẻ lơ xơ chạy
Mất ổ bầy chim dáo dác bay
        
    
        
        
            Ngóng gió Đông
            Lượt xem: 14045
        
        
        18/08/2013 06:39
        
            Hoa cỏ bùi ngùi ngóng gió đông
Chúa xuân đâu hỡi có hay không?
Mây giăng ải Bắc trông tin nhạn
Ngày xế non Nam bặt tiếng hồng
        
    
        
        
            Từ biệt cố nhân
            Lượt xem: 12484
        
        
        18/08/2013 06:37
        
            Vì câu danh nghĩa phải đi ra,
Day mũi thuyền nan dạ xót xa,
Người dễ muốn chi nương đất khách,
Trời đà khiến vậy mến vua ta.
        
    
        
        
            Mưa
            Lượt xem: 33043
        
        
        18/08/2013 06:34
        
            Sắp mưa
Sắp mưa
Những con mối
Bay ra
        
    
        
        
            Cây dừa
            Lượt xem: 14180
        
        
        18/08/2013 06:33
        
            Cây dừa xanh toả nhiều tàu,
Dang tay đón gió, gật đầu gọi trăng.
Thân dừa bạc phếch tháng năm,
Quả dừa - đàn lợn con nằm trên cao.
        
    
Hiển thị 301 - 310 tin trong 433 kết quả