Em nằm ngủ giữa trời trên, đất dưới
Anh bước qua rách rưới suốt linh hồn
Chợt mở mắt em nhìn anh lên tiếng hỏi
Anh là ai ? bao tử đang bồn chồn ?
Anh có vẻ như quỷ điên ma đói ?
Cần cái gì ? cứ nói thật nghe chơi
Anh chợt hiểu ? một bà trời giả bộ
Làm giai nhân buồn ngủ giấc liên miên
Sẵn sàng đón những thằng điên thô lỗ
Đưa chúng về Bích Lạc hoặc Hoàng Tuyền
Em tiếp tục : anh là ai như thế
Đừng nhìn em không nói một lời nào
Vì ngượng ngập hay ngại ngùng thể lệ
Không hồn nhiên thổ lộ hết tâm tình
Hãy cứ nghĩ em chỉ là thiếu nữ
Rất thuần nhiên không úp mở ỡm ờ
Trong hiện tại muốn giúp anh tí chút
Tí chút gì ? chút ít tuổi ngây thơ
Bỗng bất chợt tưng bừng anh cười rộ
Quả nhiên là thiên mệnh đó em ôi !
Chính đêm nay thao thức giấc bồi hồi
Chợt thiếp ngủ chớm thấy đời lai láng
Một giấc mộng vô ngần về xán lạn
Mộng huy hoàng vì một chút em ôi
Chút tình yêu khép nép phía sau lời
Lời rộng rãi mang chút tình đồ sộ
Em thiếu nữ sẵn sàng ban vũ lộ
Em thuyền quyên ban mưa móc xum xuê
Em rắc gieo suốt xứ sở bốn bề
Suốt địa hạt tình quê hương ba ngõ
Anh quỳ xuống gọi em : Em Mọi Nhỏ
Từ xưa xa anh linh cảm đã nhiều
Chuyện mai sau, từ đầu anh đã rõ
Vì một lần tao ngộ ở đầu non
Giữa rừng thiêng bát ngát những mây ngàn
Và lần ấy chỉ âm thầm anh biết
Anh biết rõ mà cũng như không biết
Nhưng cái gì đã dẫn dắt bước chân
Bàn chân đi không phân biệt xa gần
Bàn chân bước mà cũng như không bước
Rồi một lúc bất thình lình bắt gặp
Bất ngờ sao ! hình bóng buổi đầu tiên
Hiển hiện giờ đây với tất cả uy quyền
Giờ tái ngộ thần tiên non nước cũ.
( trích tập thơ Như Sương )
Quê hương
Lượt xem: 26681
20/12/2014 09:50
Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều
Tạ lỗi Trường Sơn
Lượt xem: 20258
20/12/2014 09:49
Đã 34 năm trôi qua. hòa bình cũng dài ngang bằng cuộc chiến tranh khốc liệt nhất trong lịch sử. chưa có cuộc chiến nào ám ảnh một dân tộc cho bằng cuộc chiến tranh này, nó thay đổi hình thái xã hội. thay đổi số phận con người. Công bố bài thơ viết năm 27 tuổi, bảy năm sau hòa bình(1982). nay nhìn lại, tôi cũng không hiểu điều gì đã dẫn dắt cho những dòng chữ này.
Thằng ăn cướp! Thanks !
Lượt xem: 34919
20/12/2014 09:38
Thằng ăn cướp! thanks !
Dẫu gì ta cũng cảm ơn mày
thằng kẻ cướp!
Tháng mười - Thành phố Dốc Đồi - của H.n.b
Lượt xem: 15738
20/12/2014 09:36
thành phố dốc đổi già theo người đi
hoa quì dại có bao giờ vàng thế
sao hoa quì buôn quá
hay chính ta buổn
Thỉnh thoảng
Lượt xem: 25768
20/12/2014 09:35
Đôi khi bỗng nhớ một chốn nàomỗi ngày mỏi cổ ngó lêu nghêu cao ốc
mỗi buổi ra đường toé đom đóm mắt
thì ta lại nhớ một chốn nào
có gì mềm như lá ở trên cao
Thơ chưa đề tựa số 1
Lượt xem: 19879
20/12/2014 09:34
Đã mưa rồi đó
những chiều mưa rửa sạch mái ngói
dù muộn - cũng đã trở về
dù tầm tã - cũng đã trở về
Thơ chưa đề tựa số 2
Lượt xem: 22290
20/12/2014 09:34
Thỉnh thoảng cuộc đời không đáng yêu
tôi ném thơ tôi vào lửa
vo viên dưới chân bàn
ấy là khi một người đi lấy chồng
Thơ chưa đề tựa số 3
Lượt xem: 20077
20/12/2014 08:28
ta về chơi với trẻ con thôi
ta cầm tay bé như cầm cỏ
tiếng cười mang nắng lụa ra phơi
phờ phạc ta một ngày hôm qua
Thơ chưa đề tựa số 4
Lượt xem: 16137
20/12/2014 08:28
nơi ấy
trên triền dốc cao
nhìn xuống hổ, đổi và thung lũng
chị tôi
Thơ trong công viên
Lượt xem: 15364
20/12/2014 08:26
vốn tình hay quên và thường đến muộn
chỗ đã có người ngồi
chẳng sao
thì ta ngổi xuống cỏ
Hiển thị 841 - 850 tin trong 2471 kết quả