Phan Bội Châu sinh năm 1867 tại Ðông Liệt (Nghệ An). Cha cụ là ông Phan Văn Phổ. Cụ vốn thông minh từ lúc thiếu thời. Năm lên 6 tuổi, được cho đi học chỉ 3 ngày đã thuộc hết cuốn Tam Tự Kinh. Cụ không có ý hướng khoa cử sĩ hoạn nhưng để có điều kiện hoạt động cách mạng, mãi tới năm 1900 đã 33 tuổi cụ mới dự kỳ thi Hương tại trường thi Nghệ An và đỗ giải nguyên (thủ khoa). Sau đó, cụ tham gia phong trào Cần Vương và viết cuốn Lưu Cầu Huyết Lệ Tân Thư để khích động lòng yêu nước của dân chúng.
Năm 1905, cụ trốn ra ngoại quốc, qua Tầu, Nhật, Thái Lan tìm cách kết thân với các nhà cách mạng, các chính khách để vận động giành lại độc lập cho đất nước.
Bên Nhật, cụ ấn hành bộ Việt Nam Vong Quốc Sử bằng chữ nho với sự giúp đỡ của ông Lương Khải Siêu, một nhà duy tân Trung Hoa.
Cụ đã nhiều lần đi về để cổ võ cho phong trào Ðông Du, đưa Kỳ Ngoại Hầu Cường Ðể và nhiều thanh niên xuất ngoại.
Sau nhiều lần bị bắt và được tha, ngày 1-7-1925 cụ bị Pháp bắt ở Thượng Hải đưa vào tô giới Pháp và bí mật đem về Việt Nam (Sau này, nhiều tài liệu cho thấy người bán tin cho Pháp bắt cụ là Lý Thụy và Lâm Ðức Thụ). Cụ bị Pháp kết án tử hình, song vì dân chúng khắp nơi đòi ân xá cho cụ nên cụ được đưa về an trí ở Huế. Ngoài những hoạt động cách mạng, cụ còn sáng tác rất nhiều thơ văn yêu nước, dưới bút hiệu Phan Sào Nam.
Ngày 29 tháng 10 năm 1940, cụ mất tại kinh thành Huế.
Tài liệu tham khảo:
“Thi Ca Cổ Ðiển” tác giả Bảo Vân
“Ðốt Lò Hương Cũ” tác giả Ðinh Hùng
“Những Câu Chuyện Việt Sử” tác giả Trần Gia Phụng
Cỏ hoa cần gặp
Lượt xem: 19630
20/12/2014 10:38
Có thể chấm dứt được rổi những nụ cười giễu cợt
Rằng những ai nói về cỏ hoa là những kẻ
không chạm hai chân trên mặt đất này
Anh vẫn đến thăm em bằng bước chân có thật
Cỏ hồng
Lượt xem: 29398
20/12/2014 10:37
Ta đi qua thời cỏ hồng
Cỏ đã héo đồi xanh đã úa
Dấu chân cũ lẫn nơi nào trong cỏ
Khi ta về hoa hoang dại mọc lên
Có một bài thơ không bươm bướm
Lượt xem: 21519
20/12/2014 10:36
Không thể nói khác hơn rằng hôm nay - buổi sáng rất buồn.
Anh mất nửa giờ ở ngã tư quen thuộc,
chỉ vì một gã đụng người rồi bỏ chạy luôn ...
Gã đụng người chạy luôn còn anh đứng lại
Có một chiều tháng năm
Lượt xem: 26083
20/12/2014 10:36
"Thầy còn nhớ con không...?"
Tôi giật mình nhận ra người đàn ông áo quần nhếch nhác
Người đàn ông gầy gò ngồi sau tủ thuốc ven đường.
"Thầy còn nhớ con không...?"
Có một ngày trong ngăn sách cũ
Lượt xem: 21306
20/12/2014 10:35
có một chiều như thế trong đời
trên vai tôi nàng khóc
có một chiều mưa của khắp thế gian
lặng trong một giọt nước mắt
Đọc lại shakespeare
Lượt xem: 18620
20/12/2014 10:34
Cả thế giới đều biết
Cuối cùng thì chàng đã chết
Cái chết không làm chàng run sợ
Chẳng có gì quật ngã nổi chàng
Hoa ngọc của T.ngy
Lượt xem: 21376
20/12/2014 10:34
vườn đã hoang rồi hoa trắng ạ
anh đã quên như chưa nhớ bao giờ
hai đứa trẻ ngày xưa đã chết
còn lại một người râu tóc lơ phơ
Hoa và đất
Lượt xem: 20433
20/12/2014 10:33
Khi con ra đời
Cha gọi con là nụ hoa
Cha gọi con là ngọn gió
Cha gọi con là mặt trời
Cha gọi con bằng tất cả
Những từ ngữ đẹp nhất trên đời.
Huệ
Lượt xem: 42472
20/12/2014 10:32
mãi đến mười năm anh mới nhận ra mình đã mất
ngôi nhà có khung cửa tối
và ngã tư mưa bay mù trời những chiều về muộn
em ướt như con chim sẻ lông xù
Huế 1998
Lượt xem: 27881
20/12/2014 10:31
chỗ nào cho bình yên
thôi ta ngồi với cỏ
ghế đời chông chênh quá
chỗ nào cho bình yên?
Hiển thị 671 - 680 tin trong 2323 kết quả