Phan Bội Châu sinh năm 1867 tại Ðông Liệt (Nghệ An). Cha cụ là ông Phan Văn Phổ. Cụ vốn thông minh từ lúc thiếu thời. Năm lên 6 tuổi, được cho đi học chỉ 3 ngày đã thuộc hết cuốn Tam Tự Kinh. Cụ không có ý hướng khoa cử sĩ hoạn nhưng để có điều kiện hoạt động cách mạng, mãi tới năm 1900 đã 33 tuổi cụ mới dự kỳ thi Hương tại trường thi Nghệ An và đỗ giải nguyên (thủ khoa). Sau đó, cụ tham gia phong trào Cần Vương và viết cuốn Lưu Cầu Huyết Lệ Tân Thư để khích động lòng yêu nước của dân chúng.
Năm 1905, cụ trốn ra ngoại quốc, qua Tầu, Nhật, Thái Lan tìm cách kết thân với các nhà cách mạng, các chính khách để vận động giành lại độc lập cho đất nước.
Bên Nhật, cụ ấn hành bộ Việt Nam Vong Quốc Sử bằng chữ nho với sự giúp đỡ của ông Lương Khải Siêu, một nhà duy tân Trung Hoa.
Cụ đã nhiều lần đi về để cổ võ cho phong trào Ðông Du, đưa Kỳ Ngoại Hầu Cường Ðể và nhiều thanh niên xuất ngoại.
Sau nhiều lần bị bắt và được tha, ngày 1-7-1925 cụ bị Pháp bắt ở Thượng Hải đưa vào tô giới Pháp và bí mật đem về Việt Nam (Sau này, nhiều tài liệu cho thấy người bán tin cho Pháp bắt cụ là Lý Thụy và Lâm Ðức Thụ). Cụ bị Pháp kết án tử hình, song vì dân chúng khắp nơi đòi ân xá cho cụ nên cụ được đưa về an trí ở Huế. Ngoài những hoạt động cách mạng, cụ còn sáng tác rất nhiều thơ văn yêu nước, dưới bút hiệu Phan Sào Nam.
Ngày 29 tháng 10 năm 1940, cụ mất tại kinh thành Huế.
Tài liệu tham khảo:
“Thi Ca Cổ Ðiển” tác giả Bảo Vân
“Ðốt Lò Hương Cũ” tác giả Ðinh Hùng
“Những Câu Chuyện Việt Sử” tác giả Trần Gia Phụng
Anh hứa đi anh
Lượt xem: 21634
21/08/2013 19:53
Em đã yêu anh đến dại người,
Lòng em ngày tháng dễ nào nguôỉ
Yêu anh trên hết tình yêu mến,
Và sẽ yêu anh suốt một đời.
Thói đời Ii
Lượt xem: 14508
21/08/2013 19:51
Vụng khéo nào ai chẳng có nghề
Khó khăn phải lụy đến thê nhi
Ðược thời, thân thích chen chân đến
Thất thế, hương lân ngảnh mặt đi
Khuyên nhủ người đời
Lượt xem: 13063
21/08/2013 19:50
Chớ chê người ngắn cậy ta dài
Hơn kém dù ai cũng mặc ai
Vị nọ có bùi, không có ngọt
Mùi kia chầy thắm, lại chầy phai
Chớ cậy rằng hơn
Lượt xem: 23428
21/08/2013 19:49
Làm người hay một, hóa hay hai
Chớ cậy rằng khôn, chớ cậy tài
Trực tiết cho bền bằng sắt đá
Ði đường ngẫm hết chốn chông gai
Có phúc có phần
Lượt xem: 24387
21/08/2013 19:48
Trời sinh, trời ắt đã dành phần
Tu hãy cho hiền, dạ có nhân
Khó chớ oán thân, thân mới nhẹ
Giàu mà yêu chúng, chúng càng gần
Vô sự là hơn
Lượt xem: 18600
21/08/2013 19:47
Hễ kẻ trêu người, kẻ phải lo
Chẳng bằng vô sự ngáy o o
Tay kia khéo nắm, còn hơn mở
Miệng nọ hay cười, có lúc ho
Dĩ hòa vi quý
Lượt xem: 13051
21/08/2013 19:46
Ở thế đừng tranh tiếng trượng phu
Làm chi cho có sự đôi co
Ðấy cậy đấy khôn, đây chẳng nhịn
Ðây rằng đây phải, đấy không thua
Của nặng hơn người
Lượt xem: 16723
21/08/2013 19:45
Ðời nay nhân nghĩa tựa vàng mười
Có của thì hơn hết mọi lời
Trước đến tay không, nào thiết hỏi
Sau vào gánh nặng, lại vui cười
Cảnh nhàn
Lượt xem: 16202
21/08/2013 19:44
Một mai, một cuốc, một cần câu
Thơ thẩn dầu ai vui thú nào
Ta dại, ta tìm nơi vắng vẻ
Người khôn, người đến chỗ lao xao
Lòng vô sự
Lượt xem: 18957
21/08/2013 19:43
Trải nguy nan đã mấy phen
Thân nhàn phúc lại được về nhàn
Niềm xưa trung ái thề chẳng phụ
Cảnh cũ điền viên thú đã quen
Hiển thị 1901 - 1910 tin trong 2323 kết quả