Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em
	Là bài thơ anh kể về đôi dép
	Khi nỗi nhớ trong lòng da diết
	Những vật tầm thường cũng viết thành thơ
	
	Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
	Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
	Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
	Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau
	
	Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
	Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
	Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác
	Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia
	
	Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
	Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng
	Giống nhau lắm nhưng đời sẽ biết
	Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
	
	Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
	Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
	Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
	Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
	
	Đôi dép vô tri khăng khít song hành
	Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối
	Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
	Lối đi nào cũng có mặt cả đôi
	
	Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
	Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
	Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại
	Gắn bó nhau vì một lối đi chung
	
	Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
	Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
	Chỉ còn một là không còn gì hết
	Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia ...
        
        
            Dễ thương
            Lượt xem: 29459
        
        
        19/12/2014 06:58
        
            Sao vẻ đôi nhà quá dễ thương!
Buồn vương trước ngõ, nhớ bên vườn;
Cũ càng mái rợp quen mưa nắng
Bỡ ngỡ khêu hoài nỗi vấn vương.
        
    
        
        
            Sống vội
            Lượt xem: 33963
        
        
        19/12/2014 06:57
        
            Trong tôi văng vẳng dư vang
Điệu buồn của lá phai vàng rơi thưa
        
    
        
        
            Chứa chất
            Lượt xem: 37985
        
        
        19/12/2014 06:56
        
            Mùa thu đã đến... cả người tôi
Hoảng hốt như thu đã hết rồi;
Lo lắng giờ thay cho ngóng đợi:
Thu làm tôi cực quá đi thôi!
        
    
        
        
            Tình tự
            Lượt xem: 33371
        
        
        19/12/2014 06:56
        
            Chiều hôm nay đất trời ngơ ngẩn cả:
Sương xuống đầy mờ tỏa bóng lung linh
Như mời ta kể lể chuyện ân tình,
Anh chờ đợi: em đâu em chẳng đến?
        
    
        
        
            Trao đổi
            Lượt xem: 35097
        
        
        19/12/2014 06:55
        
            Tôi dư một ít lời thơ,
Tôi dư thương sớm, sẵn ngơ ngẩn chiều;
Chất chen xa lạ vô liêu,
Trán đầy trăng gió, rất nhiều mùa thu...
        
    
        
        
            Độc ác
            Lượt xem: 42945
        
        
        19/12/2014 06:54
        
            Còn gì sướng cho bằng trông cặp mắt
Êm như nhung, sưng tím, lệ tràn trề;
Ngắm bộ ngực tròn xinh đau quằn quại
Nặng nề buông trong hơi thở đê mê!
        
    
        
        
            Chủ nhật
            Lượt xem: 31452
        
        
        19/12/2014 06:54
        
            Buồn làm sao cho ngày chủ nhật
Của người học trò vơ vẩn hay yêu!
        
    
        
        
            Quê bạn
            Lượt xem: 35232
        
        
        19/12/2014 06:53
        
            Nghe em kể lể nỗi niềm
Bấy lâu cách trở nhớ niềm cố hương.
Yêu em ta những vấn vương;
Nghĩ quê quán bạn dạ thường ngẩn ngơ.
        
    
        
        
            Những đêm tối
            Lượt xem: 34467
        
        
        19/12/2014 06:52
        
            Những đêm tối là giờ lo tĩnh tọa,
Những chiều im là buổi ráng cầu kinh,
Ta đắm say, mê tín đạo Ân Tình.
Đọc câu kệ "Yêu em... anh nhớ quá!"
        
    
        
        
            Sầu tên
            Lượt xem: 39178
        
        
        19/12/2014 06:52
        
            Không lắng đợi, cũng không cần rõ rệt,
Chỉ thoáng nghe nhè nhẹ, thoáng nghe thôi
Tôi đã không giữ được tự nhiên rồi;
Lòng cảm động nao nao đầy ứ nghẹn,
        
    
Hiển thị 391 - 400 tin trong 1777 kết quả