Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em
	Là bài thơ anh kể về đôi dép
	Khi nỗi nhớ trong lòng da diết
	Những vật tầm thường cũng viết thành thơ
	
	Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
	Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
	Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
	Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau
	
	Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
	Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
	Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác
	Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia
	
	Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
	Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng
	Giống nhau lắm nhưng đời sẽ biết
	Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
	
	Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
	Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
	Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
	Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
	
	Đôi dép vô tri khăng khít song hành
	Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối
	Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
	Lối đi nào cũng có mặt cả đôi
	
	Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
	Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
	Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại
	Gắn bó nhau vì một lối đi chung
	
	Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
	Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
	Chỉ còn một là không còn gì hết
	Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia ...
        
        
            Một người thường
            Lượt xem: 15887
        
        
        18/08/2013 18:58
        
            Người nông dân ấy đã bốc mộ cho hàng trăm thương binh
Xác anh em và xác con mình
Xác anh em và xác con mình
Anh xếp trên giường nhà anh như họ còn nằm ngủ
        
    
        
        
            Giếng
            Lượt xem: 28901
        
        
        18/08/2013 18:57
        
            Hằng ngày anh khoét sâu vào hang, vào giếng thẳm lòng mình
Xem cái vết thương nội tâm kia là tài sản
Đi đâu, làm cũng lắng nghe tiếng vang từ giếng, từ hang động ấy
Cái nỗi đau riêng anh chẳng muốn lành.
        
    
        
        
            Bác
            Lượt xem: 18501
        
        
        18/08/2013 18:54
        
            Là chân lý, Bác chẳng nói nhiều hơn chân lí
Cả nước nghe khi, im lặng, Bác cười.
Chẳng phải lật sách nào ra tìm hiểu Bác,
Bác sống trong ta, Bác ở giữa đời.
        
    
        
        
            Xuân
            Lượt xem: 17859
        
        
        18/08/2013 18:53
        
            Tôi có chờ đâu, có đợi đâu
Đem chi xuân lại gợi thêm sầu ?
-- Với tôi, tất cả như vô nghĩa
Tất cả không ngoài nghĩa khổ đau !
        
    
        
        
            Tìm đường
            Lượt xem: 17170
        
        
        18/08/2013 18:52
        
            Nửa thế kỷ tôi loay hoay
Kề miệng vực
Leo lên các đỉnh tinh thần
Chất ngất
        
    
        
        
            Hương sen
            Lượt xem: 14113
        
        
        18/08/2013 18:51
        
            Anh cho tôi làm hoa sen không, tôi trong lý lịch có bùn?
Thân phạn người mà, ai chả có bùn đen?
Giết chết một mùi hương, dễ thôi, cứ quậy bùn lên để giết
Nhưng vượt lên bùn, sen cứ ngát hương sen.
        
    
        
        
            Giờ báo tử
            Lượt xem: 70170
        
        
        18/08/2013 18:50
        
            Tất cả bình minh đều hứa hẹn, trừ bình minh ấy,
Cái bình minh phản thùng, cái bình minh phản chủ, ác ôn!
Mà thôi, đừng vội lên án hạt sương và tiếng gà kết liễu ánh sáng đó
Có khi giã từ giữa khi đúng ngọ, lúc hôn hoàng.
        
    
        
        
            Cháo vịt
            Lượt xem: 17303
        
        
        18/08/2013 18:48
        
            Vịt gầy chưa đầy cân
Làm thịt ngày dân đói
Bữa ăn không tiếng nói
Cả nhà im mà ăn.
        
    
        
        
            Chơi
            Lượt xem: 20670
        
        
        18/08/2013 17:23
        
            Ở đâu chơi chiến tranh, chơi cờ, chời cờ người, chơi cờ giết người...
Chơi những cuộc giết người cắm cờ,
Chơi bi, chơi bi-a, chơi bi kịch, bi thảm ...
Chơi phong cảnh, chơi non bộ, chơi làm bộ...
        
    
        
        
            Côn Sơn
            Lượt xem: 63310
        
        
        18/08/2013 17:22
        
            Côn Sơn thơm mùi hoa dại
Thơm từ thời Nguyễn Trãi đến thời ta
Giữa trưa vắng trắng ngời chân núi
Như oan khiên lọc rồi nay đã kết thành hoa.
        
    
Hiển thị 1581 - 1590 tin trong 1777 kết quả