Người nô lệ da vàng bất khuất
	Vươn giữa trời thơm ngát tấm lòng son
	Tóc phơ phơ bạc trắng sợi đau buồn
	Sao bà hát những lời da diết
	Cháu nghe mãi vẫn lạ lùng tiếng Việt
	Chữ “thương” liền với chữ “yêu”
	Chữ “thương” đi cùng chữ “nhớ”
	Dân tộc trải xót xa nhiều nỗi khổ
	Phải thương nhau mới sống được trên đời
	Những hoàng hôn chạng vạng cánh dơi
	Tôi ra sông nằm xoài trong bãi sú
	Phù sa ướt lấm lem gò má
	Tôi về ngồi dưới lá úa cành xoan
	Tuổi thơ buồn như một mảnh vườn hoang
	Nơi ấp ủ con dế mèn cô độc
	Trái sung non thì chát
	Quả dọc già thì chua
	Em đến cùng tôi như chùm vải đầu mùa
	Tóc hoang dại loà xoà trên ngực nắng
	Ngực em sáng như mặt trời sắp lặn
	Tôi đầm đìa sương lạnh của bờ đê
	Tôi thấm đầy nước mắt của trời khuya
	Trăng đã hiện, đêm ca dao vằng vặc
	Những cô Tấm thử hài trong tiếng nhạc
	Những nàng Kiều hồi hộp bấm dây tơ
	Đêm sử thi náo động tiếng quân hò
	Sôi trong máu những bầy voi nguyên thuỷ
	Sáng trong mắt những rừng gươm chớp loé
	Những nỗi buồn tê dại ngón tay rung
	Chim Lạc bay, cánh rợp cả sườn non
	Rùa đẻ trứng nồng nàn trên cát bể
	Rừng gầm thét, thác nguồn sao trắng thế
	Đất mênh mông tràn ngập ánh mặt trời
	Gió thổi lồng những đốm lửa không nguôi
	Tôi nhận hết, tôi là người tiếp nối
	Là dĩ vãng nhưng chẳng là bóng tối
	Nước mắt tôi ướt đẫm những dây đàn
	Quả bầu khô là tâm sự của vườn
	Mặt đàn gỗ là của rừng xanh thẳm
	Điệu bát ngát là của đồng của đất
	Lời vụng về là tha thiết lòng tôi.
	Đêm hội vui, tiếng trống giục liên hồi
	Bà sống dậy, bà đừng buồn nữa nhé
	Bà lại trẻ như ngày xưa hát ví
	Người náu mình trong quả thị bước ra
	Người hứng dừa từ giấy điệp bước ra
	Người đã khuất cũng về đông đủ cả
	Những tượng đá bỗng chập chờn nhẩy múa
	Những cụ già say rượu hát nghêu ngao
	Ngực em tròn anh chẳng dám nhìn lâu
        
        
            Thấy dễ mà khó
            Lượt xem: 12204
        
        
        18/08/2013 15:39
        
            Lớp 12 lớp càng cao
Khuyên nhau gắng học cớ sao hay lười.
Học rồi giúp ích cho đời
Đừng như Chiêu Thống cỗng người hại dân.
        
    
        
        
            Nắng phai
            Lượt xem: 15976
        
        
        18/08/2013 15:36
        
            Biết có còn chăng chút nắng phai
Gió mưa xóa hết nợ lưu đày
Ngày đêm mong ngủ ôm gối mẹ
Chẳng nợ ai cũng chẳng phiền ai!
        
    
        
        
            Nhớ Tú Xương
            Lượt xem: 18709
        
        
        18/08/2013 15:34
        
            Nghĩ lại thương ông đến bất bình
Số phận lung trung điểu bách thanh
Ông Nghè ông Cống kinh chữ nghĩa
Quan Pháp quan Nam sợ thanh danh
        
    
        
        
            Thơ tặng vợ
            Lượt xem: 15783
        
        
        18/08/2013 15:32
        
            Không phải vợ ông Trần Tế Xương
nhà thơ có hai bàn tay trắng
có bãi xa thân cò cánh mỏng
tiếng eo sèo như sóng dậy trên sông
        
    
        
        
            Tự cười mình - Ii
            Lượt xem: 14571
        
        
        18/08/2013 15:25
        
            Lúc túng toan lên bán cả trời
Trời cười: thằng bé nó hay chơi...
Cho hay công nợ là như thế
Mà vẫn phong lưu suốt cả đời.
        
    
        
        
            Tự cười mình - I
            Lượt xem: 16544
        
        
        18/08/2013 15:24
        
            Ở phố Hàng Nâu có phỗng sành
Mặt thời lơ láo, mắt thời xanh
Vuốt râu nịnh bợ, con bu nó
Quắc mắt khinh đời, cái bộ anh
        
    
        
        
            Ta chẳng ra chi
            Lượt xem: 18049
        
        
        18/08/2013 15:22
        
            Nếu có khôn ngoan đã vợ nhờ,
Dại mà nhờ vợ, vợ làm ngơ.
Sáng nem, bữa tối đòi ăn chả,
Nay kiệu, ngày mai lại giở cờ.
        
    
        
        
            Ông Cử thứ năm
            Lượt xem: 13746
        
        
        18/08/2013 15:21
        
            Ông cử thứ năm, con cái ai ? (1)
Học trò quan đốc Tả Thanh Oai.
Nghe tin, cụ cố cười ha hả
Vứt cả dao cầu xuống ruộng khoai !
        
    
        
        
            Phố hàng Song
            Lượt xem: 15416
        
        
        18/08/2013 15:19
        
            Ở phố Hàng Song thật lắm quan, (1)
Thành thì đen kịt, đốc thì lang (2)
Chồng chung vợ chạ, kìa cô Bố
Đậu lạy quan xin, nọ chú Hàn.
        
    
        
        
            Trần Tế Xương (Tú Xương) 
            Lượt xem: 11454
        
        
        18/08/2013 15:17
        
            Tiểu sử 
Trần Tế Xương lúc nhỏ bố mẹ đạt tên là Trần Duy Uyên. Sinh ngày 10 - 8 năm Canh Ngọ (5 - 9 - 1870 Dương lịch) ở làng Vị Xuyên, huyện Mỹ Lộc, tỉnh Nam Ðịnh (nay thuộc phố hàng nâu Nam Ðịnh). Lớn lên tự là Mặc Trái, hiệu Mộng Tích, Tử Thịnh. Ông đậu Tú Tài năm Giáp Ngọ (1894) nên người đời thường gọi ông là Tú Xương.
        
    
Hiển thị 401 - 410 tin trong 555 kết quả