Thơ

Bao giờ cho hết cô đơn
Bao giờ cho hết cái cơn độc hành
Người ta ăn ở hiền lành
Còn ta đâu phải tan tành đức nhân

Thế mà ta vẫn còn “tân”
Đến giờ chưa có ai dần hỏi han
Cuộc đời thật quá bi than
Đen như chuột cháy hoang tàn thế kia

Trách đời sao nỡ phân lìa
Cho đời ta khổ phải chia đường tình
Tết này vẫn chẳng có mình
Chỉ ta với một không tình, không yêu

Bao giờ cho được liêu xiêu
Gặp chàng hoàng tử Bạc Liêu năm nào
Cuộc đời chẳng nói xin chào
Toàn lời tạm biệt đi vào đi ra

Chỉ toàn thấy tiếng kêu ca
Sao trời chẳng thấu được ta lúc này
Ế rồi vẫn ế rất cay
Bao giờ hết để... để may mắn về

Trong lòng thấy rất ê chề
Nửa đời phiêu bạt cận kề... âm ti
Sao mà vẫn chẳng có gì
Thắp hương khấn vái cam chi bọt bèo

Nổi trôi cái phận lèo khèo
Đã đói vật vã còn nghèo tình duyên
Thương cho số kiếp truân chuyên
Người ăn chẳng hết người lần chẳng ra

Bao giờ cho hết bê tha
Có đôi có cặp như ta như người
Xin ông trời hãy mỉm cười
Cho con có được một người thương yêu

Chim còn có cặp sớm chiều
Sao con phải ế rất nhiều năm nay
Cuộc đời quả thực chua cay
Bao giờ cho đến mùa này năm sau
Để ta lại ước cho mau
Có đôi có cặp cùng nhau mặn nồng.

Theo Đỗ Huệ (Khám phá)
Các tác phẩm khác

Phía sau thơ Lượt xem: 34192
20/12/2014 09:52
cám ơn em, người chẳng bao giờ quan tâm dến những bài thơ anh viết. Người chẳng bao giờ để mắt đến những trang bản thảo anh quăng bừa bãi trên bàn, người đứng đứng ngoài cuộc đời riêng của anh từng đêm - nhưng vẫn thức cùng anh suốt sáng...

Quán mưa Lượt xem: 24393
20/12/2014 09:51
Giã từ một cơn mơ đẹp
giọt sương trên mắt Hương
gương mặt nghiêm trang mà trẻ ranh của Yên
Huyền bụ bẫm
Thủy hồn nhiên

Quê hương Lượt xem: 26696
20/12/2014 09:50
Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều

Tạ lỗi Trường Sơn Lượt xem: 20274
20/12/2014 09:49
Đã 34 năm trôi qua. hòa bình cũng dài ngang bằng cuộc chiến tranh khốc liệt nhất trong lịch sử. chưa có cuộc chiến nào ám ảnh một dân tộc cho bằng cuộc chiến tranh này, nó thay đổi hình thái xã hội. thay đổi số phận con người. Công bố bài thơ viết năm 27 tuổi, bảy năm sau hòa bình(1982). nay nhìn lại, tôi cũng không hiểu điều gì đã dẫn dắt cho những dòng chữ này.

Thằng ăn cướp! Thanks ! Lượt xem: 34993
20/12/2014 09:38
Thằng ăn cướp! thanks ! Dẫu gì ta cũng cảm ơn mày thằng kẻ cướp!

Tháng mười - Thành phố Dốc Đồi - của H.n.b Lượt xem: 15779
20/12/2014 09:36
thành phố dốc đổi già theo người đi
hoa quì dại có bao giờ vàng thế
sao hoa quì buôn quá
hay chính ta buổn

Thỉnh thoảng Lượt xem: 25856
20/12/2014 09:35
Đôi khi bỗng nhớ một chốn nàomỗi ngày mỏi cổ ngó lêu nghêu cao ốc
mỗi buổi ra đường toé đom đóm mắt
thì ta lại nhớ một chốn nào
có gì mềm như lá ở trên cao

Thơ chưa đề tựa số 1 Lượt xem: 19948
20/12/2014 09:34
Đã mưa rồi đó
những chiều mưa rửa sạch mái ngói
dù muộn - cũng đã trở về
dù tầm tã - cũng đã trở về

Thơ chưa đề tựa số 2 Lượt xem: 22378
20/12/2014 09:34
Thỉnh thoảng cuộc đời không đáng yêu
tôi ném thơ tôi vào lửa
vo viên dưới chân bàn
ấy là khi một người đi lấy chồng

Thơ chưa đề tựa số 3 Lượt xem: 20157
20/12/2014 08:28
ta về chơi với trẻ con thôi
ta cầm tay bé như cầm cỏ
tiếng cười mang nắng lụa ra phơi
phờ phạc ta một ngày hôm qua

Hiển thị 991 - 1000 tin trong 2623 kết quả