Bao giờ cho hết cô đơn
		Bao giờ cho hết cái cơn độc hành
		Người ta ăn ở hiền lành
		Còn ta đâu phải tan tành đức nhân
		Thế mà ta vẫn còn “tân”
		Đến giờ chưa có ai dần hỏi han
		Cuộc đời thật quá bi than
		Đen như chuột cháy hoang tàn thế kia
		Trách đời sao nỡ phân lìa
		Cho đời ta khổ phải chia đường tình
		Tết này vẫn chẳng có mình
		Chỉ ta với một không tình, không yêu
		Bao giờ cho được liêu xiêu
		Gặp chàng hoàng tử Bạc Liêu năm nào
		Cuộc đời chẳng nói xin chào
		Toàn lời tạm biệt đi vào đi ra
		Chỉ toàn thấy tiếng kêu ca
		Sao trời chẳng thấu được ta lúc này
		Ế rồi vẫn ế rất cay
		Bao giờ hết để... để may mắn về
		Trong lòng thấy rất ê chề
		Nửa đời phiêu bạt cận kề... âm ti
		Sao mà vẫn chẳng có gì
		Thắp hương khấn vái cam chi bọt bèo
		Nổi trôi cái phận lèo khèo
		Đã đói vật vã còn nghèo tình duyên
		Thương cho số kiếp truân chuyên
		Người ăn chẳng hết người lần chẳng ra
		Bao giờ cho hết bê tha
		Có đôi có cặp như ta như người
		Xin ông trời hãy mỉm cười
		Cho con có được một người thương yêu
		Chim còn có cặp sớm chiều
		Sao con phải ế rất nhiều năm nay
		Cuộc đời quả thực chua cay
		Bao giờ cho đến mùa này năm sau
		Để ta lại ước cho mau
		Có đôi có cặp cùng nhau mặn nồng.
        
        
            Thơ chưa đề tựa số 4
            Lượt xem: 26630
        
        
        20/12/2014 08:28
        
            nơi ấy
trên triền dốc cao
nhìn xuống hổ, đổi và thung lũng
chị tôi
        
    
        
        
            Thơ trong công viên
            Lượt xem: 25802
        
        
        20/12/2014 08:26
        
            vốn tình hay quên và thường đến muộn
chỗ đã có người ngồi
chẳng sao
thì ta ngổi xuống cỏ
        
    
        
        
            Trắng
            Lượt xem: 29206
        
        
        20/12/2014 08:25
        
            mẹ ta tro bụi trên sông
xuôi bèo hoa nẻo hư không mẹ về
hiều hoa trắng rợn bốn bề
trần gian thêm một kẻ về mổ côi
        
    
        
        
            Tưởng tượng
            Lượt xem: 47179
        
        
        20/12/2014 08:25
        
            hãy tưởng tượng...
sớm mai thức dậy chỉ còn lại một mình
những thân quen chẳng còn ai cả
chùm hoa mua về không cho ai
        
    
        
        
            Vọng âm
            Lượt xem: 33562
        
        
        20/12/2014 08:24
        
            Gã bạn thân đi xa
Người bạn gái ở nhà đau ốm
Lũ bạn quen ồn ào như quạ
Vắng bặt áo cơm
        
    
        
        
            Vọng các
            Lượt xem: 32385
        
        
        20/12/2014 08:23
        
            hũ mắm theo ta xuất ngoại
vượt đường cao tốc trao đúng người
cơm chiều gạo trắng con tép đỏ
khi không mà Vọng Các mưa rơi
        
    
        
        
            Tiểu sử
            Lượt xem: 24469
        
        
        20/12/2014 08:18
        
            Trịnh Công Sơn (28 tháng 2 năm 1939 – 1 tháng 4 năm 2001) là một trong những nhạc sĩ lớn nhất của Tân nhạc Việt Nam. Trong sự nghiệp âm nhạc, ông đã sáng tác trên 600 tác phẩm, phần lớn là tình ca. Nhiều ca khúc của ông có thông điệp phản chiến trong thời kỳ Chiến tranh Việt Nam và do đó đã chịu sự cấm đoán, hạn chế của chính quyền Việt Nam Cộng hòa, và ngay cả của chính quyền Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam sau này. Nhạc của Trịnh Công Sơn được rất nhiều ca sĩ thể hiện, nhưng thành công hơn cả là Khánh Ly. Ngoài ra, ông còn được xem là một nhà thơ, một họa sĩ dù không chuyên.
        
    
        
        
            Là chút hồng phai
            Lượt xem: 28414
        
        
        20/12/2014 08:10
        
            Chẳng có gì đâu em ở lại
Một chút cỏ hoa giữa tâm hồn
Tâm hồn một chút hồn cỏ lá
Cỏ lá tâm hồn một chiếc hôn
        
    
        
        
            Chinh phụ ngâm
            Lượt xem: 21851
        
        
        20/12/2014 07:58
        
            Thuở trời đất nổi cơn gió bụi,
Khách má hồng nhiều nỗi truân chuyên.
Xanh kia thăm thẳm tầng trên,
Vì ai gây dựng cho nên nỗi này ?
        
    
        
        
            Chinh phụ ngâm khúc
            Lượt xem: 28719
        
        
        20/12/2014 07:57
        
            Trích đoạn từ " Tự tự "của bác sĩ Nguyễn huy Hùng
Bản Chinh Phụ Ngâm do Đặng Trần Côn sáng tác là một tuyệt phẩm: Nó là một viên ngọc vô giá của nền văn học Hán Việt nước ta.
        
    
Hiển thị 1001 - 1010 tin trong 2623 kết quả