Nhân nghĩ về người thổi kèn trong "Mũi thép" kịch của Nguyễn Vũ
	I.
	Con gà đất bảy màu
	Sống bằng hơi con trẻ
	Hùng dũng gọi mùa xuân
	Mặt trời vàng long lanh trên chợ Gia lạc
	Ngày vui bay trong tiếng gà giòn giã
	Buổi sáng, buổi trưa, buỗi chiều, hối hả
	Ôi tiếng gà đầu năm
	Hạnh phúc tròn trong hơi sữa
	Nồng nàn mùi đất sang xuân
	Những con gà đất không ăn được
	Nó vỡ trên tay, trong giấc ngủ trẻ thơ
	Nó vở trên tay, một sự thật, không ngờ
	Mẹ ít tiền không đủ mua con khác
	Hẹn con mùa xuân sau.
	Mùa xuân sau, tuổi thơ đi qua
	Con gà đất của anh không còn gáy nữa
	Hạnh phúc chuyền môi một thằng bé bên nhà
	Cũng tiếng gà, cũng ngày xuân, hối hả...
	Lời mẹ hẹn thành xót xa.
	II
	Thành phố mọc như nấm độc những xnách-ba
	Mỹ và đĩ
	Lưỡi dao găm và đồng đô la
	Xe nhà binh trút vào đây hối hả
	Một mùa xuân quay cuồng và tan rã
	Một mùa xuân cố trốn một mùa đông
	Những con gà ướt trụi trốn mưa giông
	Anh đến:
	Hai tay nâng một cây kèn
	Một con gà sắt tây mẹ chưa hề hứa hẹn
	Và anh không mong
	Nhưng phải có tiền để không phải mua con gà mà mua sự sống
	Phải có tiền để được đứng ngả ba đường
	Ôi! tiếng kèn giật tròn như một vòng thòng lọng
	Riết lất cổ anh
	Treo anh lên giữa tiếng cười nghiêng ngửa
	Những tiếng kèn
	Nấc lên giữa bốn bức tường địa ngục
	Ngoài cửa kia những em giơ tay gầy chầu chực
	Cuối đường kia rung đất tiếng bom rơi
	Đất nước đau thương giận cho anh điệu nhạc
	Chẳng chia buồn, như một kẻ xa xôi
	Người thổi kèn thấy đời mình xoay trong ống sắt
	Muốn ngắt hơi
	Anh bỗng mơ một con gà bảy sắc
	Nở như hoa trên môi
	Đó là con gà bốn mùa không vở nát
	Gáy dưới mặt trời
	Bằng nhịp thở cuộc đời
	Vang trong xóm mạc
	Những con gà giục mùa sinh sôi...
	III
	Một mùa xuân tiếng đại bác rầm rầm
	Bản hành khúc những binh đoàn giải phóng
	Vút từng không tiếng gió phất cờ sao
	Ôi ngày hội của những người đứng lên đòi được sống
	Những âm thanh ngàn sóng đại dương trào...
	Người thổi kèn nhận phần mình khẩu súng
	Như nhận một chỗ ngồi dưới tay nhạc trưởng
	Chợt hiểu rằng, đây khao khát thẳn sâu
	Mẹ đã hẹn một lần và anh đợi từ lâu
	Anh đã đi từ
	Con gà đất cây kèn và khẩu súng
	Để nhận lấy tình yêu của thuở ban đầu
        
        
            Đất nước đàn bầu (câu 151 - 200)
            Lượt xem: 23671
        
        
        22/08/2013 14:51
        
            Người nô lệ da vàng bất khuất
Vươn giữa trời thơm ngát tấm lòng son
Tóc phơ phơ bạc trắng sợi đau buồn
Sao bà hát những lời da diết
        
    
        
        
            Đất nước đàn bầu (câu 101 - 150)
            Lượt xem: 23530
        
        
        22/08/2013 14:50
        
            Phường chạm bạc, phường đúc đồng
Phố hàng Hài thêu những chiếc hài cong.
Những cô gái dệt the và phất quạt
Những hàng Điếu hàng Buồm hàng Bát
        
    
        
        
            Đất nước đàn bầu (câu 051 - 100)
            Lượt xem: 19438
        
        
        22/08/2013 14:49
        
            Anh con trai phường vải không về
Sông Cầu xa thăm thẳm
Vạt áo tứ thân lau nước mắt
Bà hát tôi nghe những điệu buồn
        
    
        
        
            Đất nước đàn bầu (câu 001 - 050)
            Lượt xem: 21535
        
        
        22/08/2013 14:48
        
            Đi dọc một triền sông
Những chiếc trống đồng vùi trong cát
Những mảnh bình vỡ nát
Những mũi tên lăn lóc
        
    
        
        
            Thơ ru em ngủ
            Lượt xem: 27472
        
        
        22/08/2013 14:45
        
            Ngủ đi em ơi, trời xanh sau lá thưa
Trưa đã sẫm rồi, cửa ngỏ sương sa
Em nằm nghiêng, tóc cụp xuống như lông thỏ
Như con sóc hiền, như chùm dẻ mùa đông.
        
    
        
        
            Những chiếc lá rơi
            Lượt xem: 30481
        
        
        22/08/2013 14:41
        
            Con người bé nhỏ
trong thành phố không màu
trước một chiếc cầu
không thể đi qua
        
    
        
        
            Bài hát ấy vẫn còn dang dở
            Lượt xem: 27894
        
        
        22/08/2013 14:40
        
            Nắng đã tắt dần trên lá im
Chiều đã xẫm màu xanh trong mắt tối
Đường đã hết trước biển cao vời vợi
Tay đã buông khi vừa dứt cung đàn
        
    
        
        
            Bầy ong trong đêm sâu
            Lượt xem: 26065
        
        
        22/08/2013 14:39
        
            Tâm hồn anh dằn vặt cuộc đời anh
Thắp một ngọn đèn hồng như ánh lửa
Ðêm sâu quá đêm nào biết ngủ
Chỉ con người đến ngủ giữa đêm thôi
        
    
        
        
            Chiều chuyển gió
            Lượt xem: 23831
        
        
        22/08/2013 14:36
        
            Chân bước vội em về từ phố rộng
Mang mùa hè xanh biếc trên vai
Chiều mênh mông gió lớn thổi từ trời
Em bỏ nón, tóc lòa xòa trên má.
        
    
        
        
            Bắc hành tạp lục
            Lượt xem: 23601
        
        
        22/08/2013 14:25
        
            Tập thơ này của Nguyễn Du sáng tác trong vòng 1 năm, từ tháng hai đến tháng chạp năm Quý Dậu (1813) khi ông cầm đầu một phái đoàn sang sứ Trung Quốc. Mở đầu quyển là bài cảm tác khi trở ra Thăng Long để lên đường sang Trung Quốc. Bài cuối làm khi trở về đến Võ Xương (Hồ Bắc), từ đó lên thuyền trở về, nên không có đề tài ngâm vịnh nữa. Thơ ghi chép những điều trông thấy, những cảm nghĩ dọc đường.
        
    
Hiển thị 1211 - 1220 tin trong 1766 kết quả