Có thể là em cũng... yêu tôi
	Nếu ta không muộn mằn gặp gỡ
	Và có thể bình thường như muôn thuở
	Em với tôi sẽ thành vợ thành chồng
	Rồi sống bên nhau
	Những va chạm giận hờn
	Cả lo lắng chẳng giản đơn của đời thường nữa
	Khiến ta bên nhau như chồng như vợ
	Yêu vất vả hơn nhiều
	Nhưng ít vơ vẩn hơn...
	Giả thiết thôi, tất cả đã muộn mằn
	Tôi đành giấu vùi vào em câm lặng
	Để bất chợt những lần vơ vẩn
	Tôi lại nghĩ rằng em cũng yêu tôi
	Cảm ơn em và xin biết ơn đời
	Đã cho tôi mối tình có thể
	Giúp tôi vượt qua nhọc nhằn, vất vả
	Của mối tình đã có bấy lâu nay.
        
        
            Không đề
            Lượt xem: 39065
        
        
        20/12/2014 18:48
        
            Em mãi là hai mươi tuổi
Ta mãi là mùa xanh xưa
Những cây ổi thơm ngày ấy
Và vầng hoa ngâu mưa thu
        
    
        
        
            Mắt người Sơn Tây
            Lượt xem: 43401
        
        
        20/12/2014 18:47
        
            Em ở thành Sơn chạy giặc về
Tôi từ chinh chiến cũng ra đi
Cách biệt bao ngày quê Bất Bạt
Chiều xanh không thấy bóng Ba Vì
        
    
        
        
            Mây đầu ô
            Lượt xem: 46477
        
        
        20/12/2014 18:46
        
            Mây ở đầu ô mây lang thang
Ôi ! Chật làm sao
Góc phố phường
Mây ở đầu ô
        
    
        
        
            Một phút thoáng qua.
            Lượt xem: 38295
        
        
        20/12/2014 18:45
        
            Chưa gặp sao đành thương nhớ nhau ?
Đôi phen số mệnh cũng cơ cầu
Người đi mang nửa hồn đơn lẻ
Tôi về hoài vọng một đôi câu
        
    
        
        
            Một phút thoáng qua.
            Lượt xem: 40266
        
        
        20/12/2014 18:44
        
            Chưa gặp sao đành thương nhớ nhau ?
Đôi phen số mệnh cũng cơ cầu
Người đi mang nửa hồn đơn lẻ
Tôi về hoài vọng một đôi câu
        
    
        
        
            Mưa
            Lượt xem: 38530
        
        
        20/12/2014 18:43
        
            Chợt mưa phùn gió lạnh
Càng lạnh cành hoa mơ
Ðất trắng ngàn cánh rụng
Tiếng quân hò thôn xa
        
    
        
        
            Ngôi nhà Quang Dũng ở Sơn Tây
            Lượt xem: 26823
        
        
        20/12/2014 18:42
        
            Phan Lạc Tiếpbr>
Quang Dũng, từ trước tới nay vẫn được biết đến là một nhà thơ Sơn Tây. Anh đã mang hình ảnh của Sơn Tây vào đầy ắp những thi phẩm của mình. “Em từ thành Sơn chạy giặc về - Tôi thấy xứ Đoài mây trắng lắm - Cách biệt bao lần quê Bất Bạt, Chiều xanh không thấy bóng Ba Vì - Bao giờ trở lại đồng Bương Cấn. Về núi Sài Sơn ngắm lúa vàng ...” Nhưng thực ra quê hương Quang Dũng không phải là Sơn Tây, mà là Hà Đông. Quang Dũng đã lớn lên trong căn nhà nằm ở ven con đê Hiệp, thuộc huyện Đan Phượng, tỉnh Hà Đông. Đúng như thế. Nhưng tại sao trong thơ của Quang Dũng lại chỉ nói đến Sơn Tây mà ngược lại không tìm thấy hình ảnh nào của Hà Đông cả. Để hiểu nguyên nhân trên, có lẽ phải lấy Hà Nội làm khởi điểm.
        
    
        
        
            Những cô hàng xén
            Lượt xem: 37677
        
        
        20/12/2014 18:38
        
            Rặng vải ven sông Đáy
Um tùm bóng cuối xuân
Sông cạn phơi lòng cát trắng
Người qua nâng váy ôm quần
        
    
        
        
            Quán bên đường
            Lượt xem: 40245
        
        
        20/12/2014 18:36
        
            Tôi khách qua đường, trưa nắng gắt.
Nghỉ nhờ đây quán lệch tường xiêu
Giàn mướp nghèo không hứa hẹn bao nhiêu.
Mùa gạo đắt, đường xa, trưa vắng khách
        
    
        
        
            Suối tóc
            Lượt xem: 47351
        
        
        20/12/2014 18:36
        
            Thuở ấy em ngồi trên cửa gác,
Tóc buông hong với gió đầu thu
Nhẹ nhàng anh đến hồn chan chứa
Ghi vội vàng em mấy nét thơ...
        
    
Hiển thị 51 - 60 tin trong 1897 kết quả