Với vết chân của bầy dã thú
	In trên nền gạch cũ trước lăng vua
	Với dòng sông như không chảy bao giờ
	Vẫn mờ ảo ngàn năm màu sương khói
	Tà áo trắng bay về đâu vời vợi
	Con thuyền khuya trăng gọi phía nguồn xa
	Màu nắng in trong mắt tự ngàn xưa
	Căn nhà cũ, mảnh vường hương ngày cũ
	Dẫu hiện tại mà như quá khứ
	Là quê hương dù không phải quê hương.
	
	Dường như đây, tôi có nỗi buồn
	Có hạnh phúc, có một thời thơ bé
	Có khát vọng những năm còn rất trẻ
	Tôi thuộc từ ngọn cỏ đến nhành cây
	Tôi thương về vời vợi những trời mây
	Nhịp tim đập tiếng chuông ngày nắng xế.
	
	Đường xa ngái cho lòng da diết thế
	Con nước nào ra bể chiều nay
	Đến nao lòng là giờ phút chia tay
	Con sông cũ mảnh vườn xưa ngày cũ
	Như vĩnh biệt tuổi thơ và quá khứ
	Bạn bè ơi dẫu tôi sẽ quay về
	Nhưng chắc rằng tất cả chẳng như xưa
	Tôi sẽ khác, cố đô rồi cũng khác.
	
	Huế, 11-1984
        
        
            Nhà thơ Trần Tế Xương thương vợ
            Lượt xem: 13597
        
        
        18/08/2013 15:52
        
            Người thương vợ nhất nước
Chắc có lẽ là ông!
Thương thân cò lặn lội
Thương mặt nước đò đông
        
    
        
        
            Khung trời ký ức
            Lượt xem: 13914
        
        
        18/08/2013 15:45
        
            Nhớ về Tú Xương
Quê hương tôi tận bên kia trái đất
Cách đại dương thăm thẳm một trời xa
Hai lăm năm lưu lạc bước xa nhà
Dòng nhật ký từng trang ghi đậm nét...
        
    
        
        
            Xa xưa Sài Gòn
            Lượt xem: 14745
        
        
        18/08/2013 15:41
        
            Sài gòn thuở ấy giờ ở đâu
Nguyễn Huệ Tự Do đã đổi màu
Còn đâu thơ mộng Tao Dàn cũ
muôn nét phai tàn Tú Xương đau
        
    
        
        
            Thấy dễ mà khó
            Lượt xem: 12206
        
        
        18/08/2013 15:39
        
            Lớp 12 lớp càng cao
Khuyên nhau gắng học cớ sao hay lười.
Học rồi giúp ích cho đời
Đừng như Chiêu Thống cỗng người hại dân.
        
    
        
        
            Nắng phai
            Lượt xem: 15984
        
        
        18/08/2013 15:36
        
            Biết có còn chăng chút nắng phai
Gió mưa xóa hết nợ lưu đày
Ngày đêm mong ngủ ôm gối mẹ
Chẳng nợ ai cũng chẳng phiền ai!
        
    
        
        
            Nhớ Tú Xương
            Lượt xem: 18717
        
        
        18/08/2013 15:34
        
            Nghĩ lại thương ông đến bất bình
Số phận lung trung điểu bách thanh
Ông Nghè ông Cống kinh chữ nghĩa
Quan Pháp quan Nam sợ thanh danh
        
    
        
        
            Thơ tặng vợ
            Lượt xem: 15786
        
        
        18/08/2013 15:32
        
            Không phải vợ ông Trần Tế Xương
nhà thơ có hai bàn tay trắng
có bãi xa thân cò cánh mỏng
tiếng eo sèo như sóng dậy trên sông
        
    
        
        
            Tự cười mình - Ii
            Lượt xem: 14582
        
        
        18/08/2013 15:25
        
            Lúc túng toan lên bán cả trời
Trời cười: thằng bé nó hay chơi...
Cho hay công nợ là như thế
Mà vẫn phong lưu suốt cả đời.
        
    
        
        
            Tự cười mình - I
            Lượt xem: 16545
        
        
        18/08/2013 15:24
        
            Ở phố Hàng Nâu có phỗng sành
Mặt thời lơ láo, mắt thời xanh
Vuốt râu nịnh bợ, con bu nó
Quắc mắt khinh đời, cái bộ anh
        
    
        
        
            Ta chẳng ra chi
            Lượt xem: 18057
        
        
        18/08/2013 15:22
        
            Nếu có khôn ngoan đã vợ nhờ,
Dại mà nhờ vợ, vợ làm ngơ.
Sáng nem, bữa tối đòi ăn chả,
Nay kiệu, ngày mai lại giở cờ.
        
    
Hiển thị 451 - 460 tin trong 608 kết quả