Lục Bát Texas
Nhong nhong ngựa ông lên trời
đánh đu mấy gã cao bồi chăn mây
Vợ trời trắng nõn múa may
cúi trông miền hạ thương bầy bò hoang
-- Houston, 16-6-1995
Lục Bát Boston
Bia lon thỗn thện người lon
ễnh ềnh ệch hỏn hòn hon thùi lùi
Trắng vàng đen láng coóng đùi
ngo ngoe ngứa nỗi buồn vui không màu
-- Boston, 21-6-1995
Lục Bát New York
Người xe như suối tuôn xè
nhà khe như núi đá khe tầng tầng
Vỉa hè viễn xứ chồn chân
leo lên, vỗ vỗ tuợng thần Tự Do
-- New York, 7-7-1995
Lục Bát Washington
Mải lêu lổng bỗng nhiên rằm
một ta chơi một tròn trăng xứ người
Gió chi chợt lạnh toát trời
chợt khành khạch khóc chợt cười hu hu
-- Washington, 12-7-1995
(rằm tháng sáu năm Ất Hợi)
Mirage
1.
Thiên đường không em gió toác hoác động tiên hoang mạc
canh bạc đen ngòm chôn sống trí siêu khôn
Thời vận đen càng thử càng đen thêm
ảo ảnh đỏ lòm hào quang mê muội
Mềm mại mánh mung mưu mẹo mập mờ
quân bài bịp tàng hình nuôi dưỡng mơ mộng
Loe loét đèn màu không nhuộm thắm số phận
con thiêu thân hư vô dạy dỗ cả loài người
Ta tuyệt vọng ván tù mù hi vọng
chợt khát mưa em như chưa khát bao giờ
2.
Ta thử dướn mình bay sục tìm Thượng đế
cánh tay phàm nhân giả bộ cánh thiên thần
Ðếch tiên nga đâu đếch Thượng đế đâu
quỉ đầu trâu xâu xé nhau mặt ngựa ngai vàng
Tự vắt xác ứa giọt mưa nước mắt
cấp cứu linh hồn đang hoá khói khô quăn
Ta hú gọi ta khản giọng tù và
sấp ngửa thu tâm rút khỏi cõi thánh thần đú đởn
Bái lạy đỏ đen chào thua thiên đường dỏm
xin tụt về trần thế với em thôị
-- Mirage Hotel, Las Vegas, 15-6-1995
Vơ Vẩn
Trong anh-có một lão già lẩn thẩn
có một đứa con nít nữa em ạ
Em là mẹ của đứa con nít đó
em là linh hồn của lão ngu này
Có khoảnh khắc nào em dành nhớ anh không
kẽ hở nhỏ giữa cuộc bận cuộc mệt
Một Ðại Tây Dương Buồn mờ sóng mịt mùng gió
một ngẩn ngơ ngồi nhớ hồn mình
Một bóng gù câm trơ dá tảng đen thui
một con nít trong đá oe oé đòi mẹ nọ
-- Plymouth-Boston, tháng 7-1995
Quê hương
Lượt xem: 26694
20/12/2014 09:50
Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều
Tạ lỗi Trường Sơn
Lượt xem: 20271
20/12/2014 09:49
Đã 34 năm trôi qua. hòa bình cũng dài ngang bằng cuộc chiến tranh khốc liệt nhất trong lịch sử. chưa có cuộc chiến nào ám ảnh một dân tộc cho bằng cuộc chiến tranh này, nó thay đổi hình thái xã hội. thay đổi số phận con người. Công bố bài thơ viết năm 27 tuổi, bảy năm sau hòa bình(1982). nay nhìn lại, tôi cũng không hiểu điều gì đã dẫn dắt cho những dòng chữ này.
Thằng ăn cướp! Thanks !
Lượt xem: 34983
20/12/2014 09:38
Thằng ăn cướp! thanks !
Dẫu gì ta cũng cảm ơn mày
thằng kẻ cướp!
Tháng mười - Thành phố Dốc Đồi - của H.n.b
Lượt xem: 15775
20/12/2014 09:36
thành phố dốc đổi già theo người đi
hoa quì dại có bao giờ vàng thế
sao hoa quì buôn quá
hay chính ta buổn
Thỉnh thoảng
Lượt xem: 25845
20/12/2014 09:35
Đôi khi bỗng nhớ một chốn nàomỗi ngày mỏi cổ ngó lêu nghêu cao ốc
mỗi buổi ra đường toé đom đóm mắt
thì ta lại nhớ một chốn nào
có gì mềm như lá ở trên cao
Thơ chưa đề tựa số 1
Lượt xem: 19946
20/12/2014 09:34
Đã mưa rồi đó
những chiều mưa rửa sạch mái ngói
dù muộn - cũng đã trở về
dù tầm tã - cũng đã trở về
Thơ chưa đề tựa số 2
Lượt xem: 22367
20/12/2014 09:34
Thỉnh thoảng cuộc đời không đáng yêu
tôi ném thơ tôi vào lửa
vo viên dưới chân bàn
ấy là khi một người đi lấy chồng
Thơ chưa đề tựa số 3
Lượt xem: 20154
20/12/2014 08:28
ta về chơi với trẻ con thôi
ta cầm tay bé như cầm cỏ
tiếng cười mang nắng lụa ra phơi
phờ phạc ta một ngày hôm qua
Thơ chưa đề tựa số 4
Lượt xem: 16207
20/12/2014 08:28
nơi ấy
trên triền dốc cao
nhìn xuống hổ, đổi và thung lũng
chị tôi
Thơ trong công viên
Lượt xem: 15451
20/12/2014 08:26
vốn tình hay quên và thường đến muộn
chỗ đã có người ngồi
chẳng sao
thì ta ngổi xuống cỏ
Hiển thị 751 - 760 tin trong 2381 kết quả