Dãy núi A-la-tau có vẽ mặt đáng kính của một nỗi buồn
	Nho lại bắt đầu, không có gì mới
	Xin nâng chén vì anh! Ta chúc những gì đây
	Tuyết quê anh nhiều, xin cho tôi như tuyết.
	Những đôi trai gái ôm hoa vào phòng cưới
	Họ yêu nhau không có kinh nghiệm gì
	Họ nhảy và hát không có kinh nghiệm gì?
	Họ chia tay nhau không có kinh nghiệm gì.
	Tôi và anh không có kinh nghiệm gì
	Càng viết càng thấy mình yếu đuối
	Đường nhân nghĩa chừng nào còn lắm bụi
	Anh hiểu vì sao tôi ít lời.
	Anh hiểu vì sao tôi hay nhắc mẹ tôi
	Nỗi ám ảnh suốt đời day dứt
	Đối với mẹ sẽ là đòn đau nhất
	Có kẻ nào rình ném bẩn lên tôi.
	Giữa tiệc rượu và hoa, tưởng chừng không đúng lúc
	Nhắc đến nỗi đau những uất ức ở đời
	Làm sao được, rượu hoa thường ít
	So với chia ly, gian dối, dập vùi.
	Miếng cơm manh áo che khuất mẹ tôi
	Sự vô tình che khuất mẹ
	Người thường vắng mặt trong các cuộc vui
	Tóc bay trắng trong buổi chiều gió bạc.
	Thơ mỗi ngày người càng ít đọc hơn
	Nhưng con chọn thứ vũ khí này bênh vực mẹ
	Con đi trong mưa, mài trên đá
	Gặp niềm vui càng thương mẹ nhiều hơn.
	Xa-in ơi, anh không có vỏ bọc nào đáng ngại
	Sống mỗi ngày nguyên chất cho thơ
	Xin nâng chén mừng anh
	Hoa táo nở.
1987
        
        
            Những cánh hoa rơi
            Lượt xem: 44112
        
        
        17/12/2014 23:14
        
            Em là một món đồ chơi
Người ta lộng kiếng cho người ta xem
Còn đâu anh biết đâu tìm
Một đôi bím tóc người em thuở nào
        
    
        
        
            Cô hàng xóm
            Lượt xem: 53583
        
        
        17/12/2014 23:13
        
            Hai nhà sát vách bên nhau
Cùng chung chia một ngõ vào lối ra
Láng giềng gần cũng như xa
Tôi em len lén chỉ là nhìn nhau
        
    
        
        
            Dấu chôn tình buồn
            Lượt xem: 26407
        
        
        17/12/2014 23:12
        
            Ai làm lá úa vàng rơi
Để cành cắn nát bờ môi khóc thầm
Ai đem ngọn gió thu sang
Đừng xua đi nhé chút vàng ngày xưa
        
    
        
        
            Người lính già bạn tôi
            Lượt xem: 36938
        
        
        17/12/2014 23:10
        
            Mến tặng anh Nguyễn Đăng Quýnh
Tôi và anh trong cuộc đời lưu lạc
Nơi xứ người thành tri kỷ ly hương
Cùng xẻ chia những sớm nắng chiều sương
Cùng tâm sự những ngọt bùi cay đắng
        
    
        
        
            Ảo ảnh
            Lượt xem: 42375
        
        
        17/12/2014 23:09
        
            Đã bao năm
Dòng đời lặng lẽ trôi
Hai chúng ta mỗi đứa một phương trời
Dấu yêu xưa chỉ còn là kỷ niệm
        
    
        
        
            Vần lục bát buồn
            Lượt xem: 34878
        
        
        17/12/2014 23:08
        
            Giếng nghèo một ánh trăng khuya
Cành vông sắc lá mà chia đôi bờ
Người buồn nên chữ thành thơ
Thơ buồn không hỡi….người ơi buồn gì
        
    
        
        
            Tình lỡ có quên nhau
            Lượt xem: 35292
        
        
        17/12/2014 23:08
        
            Những tưởng đã hai phương trời ly biệt
Em quê nhà anh lưu lạc tha phương
Giấu niềm đau cùng tận của nỗi buồn
Anh và em mỗi người chia mỗi nửa
        
    
        
        
            Hoa nước mặn
            Lượt xem: 38117
        
        
        17/12/2014 23:07
        
            Anh xin tạ lỗi quê hương
Ra đi lời hứa nước non ngày về
Hai mươi năm một lời thề
Nợ sông núi vẫn bên lề áo cơm
        
    
        
        
            Giọt đắng quê hương
            Lượt xem: 37467
        
        
        17/12/2014 23:06
        
            Không còn nghe tiếng thạch sùng
Mưa đêm sũng ướt hạt buồn qua song
Áo mùa sau những cơn dông
Em ngồi vá lại tiếng lòng thời gian
        
    
        
        
            Quê hương gợi nhớ
            Lượt xem: 28050
        
        
        17/12/2014 23:05
        
            Không còn nghe tiếng thạch sùng
Mưa đêm sũng ướt hạt buồn qua song
Áo mùa sau những cơn dông
Em ngồi vá lại tiếng lòng thời gian
        
    
Hiển thị 671 - 680 tin trong 1733 kết quả