Bóng người ta nghĩ bóng ta
	Bóng ta, ta nghĩ hóa ra bóng người
	Tỉnh tinh rồi mới nực cười
	Giấc hồ ai khéo vẽ vời cho nên ?
	Cô đào Sen là người Thi Liễu
	Cớ làm sao ỏng ẹo với làng nho ?
	Bóng đâu mà bóng đè cô
	Bỗng thấy sự nhỏ to thêm thắc mắc
	Cố hữu diệc vi thân ngoại vật
	Khán lai đô thị mộng trung nhân (1)
	Sực tỉnh ra nào biết chuyện xa gần
	Còn văng vẳng tiếng đàn lần tiếng trống
	Quân bất kiến Thiên thai động khẩu cần tương tống(2)
	Dẫu bóng ta, ta bóng có làm sao
	Thực người hay giấc chiêm bao ?
	
	(*) Theo các cụ già địa phương cho biết, thì một hôm Dương khuê đến chơi với nhà thơ, và nhà thơ lại mời đến chơi nhà anh rể tên là Nguyễn Chính . Nhân đó ông Chính cho gọi cô Đào Sen đến hát, mãn tiệc hát, cô Sen xuống ngủ ở nhà dưới và bị người nhà chọc ghẹo . Cô Sen kêu lên, nhà thơ nghe tiếng, liền hỏi cô Sen thì anh kép chống chế là cô ấy bị bóng đè . Nhà thơ biết ý, bèn làm đùa bài hát này và bảo cô Sen lên hát ngay bấy giờ .
	
	(1) Hai câu này đại ý : ở đời phàm những cái gì ta có đều là vật ngoại thân cả, và ngẫm lại người đời đều ở trong giấc mộng cả .
	
	(2) Câu này dẫn điển Lưu Thần Nguyễn Triệu vào núi Thiên thai hát thuốc, gặp và lấy tiên . Ở với nhau được sáu tháng, hai chàng nhớ nhà đòi về, hai nàng tiên ân cần tiễn ra cửa động
        
        
            39. Đất khóc
            Lượt xem: 31878
        
        
        17/12/2014 16:01
        
            Đêm đông đất khóc trời cười
Ngày hè chim hót tưởng lời nắng mưa
Trôi buồn hết chuyện đời xưa
Tép rang bí luộc rau dừa cúng cơm
        
    
        
        
            37. Một chút son môi
            Lượt xem: 26032
        
        
        17/12/2014 15:42
        
            Tưởng đã chết khô bởi đợi chờ
Hôm nay đời bỗng đẹp hơn thơ
Hàng me gọi nắng chiều lưu luyến
Còn tưởng mình đang lạc trong mơ!
        
    
        
        
            36. Chưa tròn
            Lượt xem: 35066
        
        
        17/12/2014 15:41
        
            Lở lưng bồi trán dại khờ
Trôi qua trôi lại mòn bờ chiêm bao
Chân lạnh gửi tay nóng trao
Bên trời kinh dị nhìn sao máu trào
        
    
        
        
            35. Ánh sao buồn
            Lượt xem: 29597
        
        
        17/12/2014 15:40
        
            Thân xác tan rồi hồn cũng tan
Từ khi em trở lại thiên đàng
Áo hoa theo bướm đi đâu mất
Để dấu chân buồn ngập thế gian!
        
    
        
        
            34. Cỏ ngủ
            Lượt xem: 28910
        
        
        17/12/2014 15:39
        
            Lá rơi nắng muộn trông chồng,
Bụi trôi theo nắng sang sông lỡ làng
Trâu già răng rụng lang thang
Muỗi mồng no máu vội vàng xa bay
        
    
        
        
            33. Như xưa xưa vẫn…
            Lượt xem: 29360
        
        
        17/12/2014 15:38
        
            Ôm mây gối núi ăn rừng
Trở trời trái gió nửa chừng cũng không
Nửa chừng áo đỏ sang sông
Đò quên lướt sóng sóng mong đò chìm
        
    
        
        
            32. Như tình
            Lượt xem: 27691
        
        
        17/12/2014 15:37
        
            Gió trăng lẽo đẽo không tha
Như tình? Như nợ? Như ma quỷ cào
Nắng hồng ôm lụa bay cao
Bỏ vầng mây trắng chiêm bao trễ đò
        
    
        
        
            31. Mất hồn
            Lượt xem: 28102
        
        
        17/12/2014 15:36
        
            Bỏ hết buồn rồi ta còn không
Hay ta còn lại hạt bụi hồng
Lững lờ trong gió trôi trong nắng
Mất cả ngọn nguồn quên đục trong!
        
    
        
        
            30. Sững sờ
            Lượt xem: 27707
        
        
        17/12/2014 15:35
        
            Một ngày nắng sữa mưa hoa
Gió trêu chín bưởi chua cà ngọt chanh
Sững sờ em hốt hồn anh
Gieo ngon kiếp trước gặt lành kiếp sau
        
    
        
        
            29. Khói mây
            Lượt xem: 40615
        
        
        17/12/2014 15:34
        
            Nắng muộn lơ thơ lạ đất trời
Tha hương cầu thực có gì vui
Chân mòn đau tủi hồn hoang dã
Lối cũ lòng quê bỗng ngậm ngùi!
        
    
Hiển thị 421 - 430 tin trong 1279 kết quả