Bóng người ta nghĩ bóng ta
	Bóng ta, ta nghĩ hóa ra bóng người
	Tỉnh tinh rồi mới nực cười
	Giấc hồ ai khéo vẽ vời cho nên ?
	Cô đào Sen là người Thi Liễu
	Cớ làm sao ỏng ẹo với làng nho ?
	Bóng đâu mà bóng đè cô
	Bỗng thấy sự nhỏ to thêm thắc mắc
	Cố hữu diệc vi thân ngoại vật
	Khán lai đô thị mộng trung nhân (1)
	Sực tỉnh ra nào biết chuyện xa gần
	Còn văng vẳng tiếng đàn lần tiếng trống
	Quân bất kiến Thiên thai động khẩu cần tương tống(2)
	Dẫu bóng ta, ta bóng có làm sao
	Thực người hay giấc chiêm bao ?
	
	(*) Theo các cụ già địa phương cho biết, thì một hôm Dương khuê đến chơi với nhà thơ, và nhà thơ lại mời đến chơi nhà anh rể tên là Nguyễn Chính . Nhân đó ông Chính cho gọi cô Đào Sen đến hát, mãn tiệc hát, cô Sen xuống ngủ ở nhà dưới và bị người nhà chọc ghẹo . Cô Sen kêu lên, nhà thơ nghe tiếng, liền hỏi cô Sen thì anh kép chống chế là cô ấy bị bóng đè . Nhà thơ biết ý, bèn làm đùa bài hát này và bảo cô Sen lên hát ngay bấy giờ .
	
	(1) Hai câu này đại ý : ở đời phàm những cái gì ta có đều là vật ngoại thân cả, và ngẫm lại người đời đều ở trong giấc mộng cả .
	
	(2) Câu này dẫn điển Lưu Thần Nguyễn Triệu vào núi Thiên thai hát thuốc, gặp và lấy tiên . Ở với nhau được sáu tháng, hai chàng nhớ nhà đòi về, hai nàng tiên ân cần tiễn ra cửa động
        
        
            Phượng mười năm
            Lượt xem: 25271
        
        
        17/12/2014 13:58
        
            Phượng trong sáng nảy hồng trên một cõi
Như muôn đàn cùng gảy dưới máy cao
Ánh sáng trùm trong không gian vòi vọi
Tấc lòng hè kiều diễm hoá li tao
        
    
        
        
            Phải nói
            Lượt xem: 37618
        
        
        17/12/2014 13:57
        
            "Yêu tha thiết, thế vẫn còn chưa đủ ?
"Anh tham lam, anh đòi hỏi quá nhiều.
"Anh biết rồi, em đã nói em yêu ;
"Sao vẫn muốn nhắc mọi lời đã cũ ? "
        
    
        
        
            Nụ cười xuân
            Lượt xem: 39009
        
        
        17/12/2014 13:54
        
            Giữa vườn ánh ỏi tiếng chim vui
Thiếu nữ nhìn sương chói mặt trời
Sao buổi đầu xuân êm ái thế !
Cánh hồng kết những nụ cười tươi
        
    
        
        
            Nước đổ lá khoai
            Lượt xem: 29937
        
        
        17/12/2014 13:52
        
            Lòng ta là một cơn mưa lũ
Đã gặp lòng em là lá khoai
Mưa biếc tha hồ rơi giọt ngọc,
Lá xanh không ướt đến da ngoài
        
    
        
        
            Nhớ mông lung
            Lượt xem: 29291
        
        
        17/12/2014 13:51
        
            Muôn ngìn thương nhớ tới bên tôi,
Tôi tới bên cây lẳng lặng ngồi
Ánh sáng vấn vương chiều uể oải,
Sắc hè bông phương rớt từng đôi
        
    
        
        
            Nhị hồ
            Lượt xem: 41614
        
        
        17/12/2014 13:50
        
            Trăng vừa đủ sáng để gây mơ,
Gió nhịp theo đêm, không vội vàng;
Khí trời quanh tôi làm bằng tơ
Khí trời quanh tôi làm bằng thơ
        
    
        
        
            Nguyên đán
            Lượt xem: 29849
        
        
        17/12/2014 13:49
        
            Xuân của đất trời nay mới đến;
Trong tôi, xuân đến đã lâu rồi;
Từ lúc yêu nhau, hoa nở mãi
Trong vườn thơm ngát của hồn tôi
        
    
        
        
            Nguyệt cầm
            Lượt xem: 28143
        
        
        17/12/2014 13:48
        
            Trăng nhập vào dây cung nguyệt lạnh
Trăng thương, trăng nhớ, hỡi trăng ngần
Đàn buồn, đàn lặng, ôi đàn chậm
Mỗi giọt rơi tàn như lệ ngân.
        
    
        
        
            Ngẩn ngơ
            Lượt xem: 41316
        
        
        17/12/2014 13:47
        
            Ta tiếc theo sau những đóa hồng,
Những nàng con gái sớm phai bông;
Những cô hây hẩy còn đôi tám,
Xô đuổi tình yêu, vội lấy chồng.
        
    
        
        
            Mùa thi
            Lượt xem: 37018
        
        
        17/12/2014 13:46
        
            Thơ ta hơ hớ chưa chồng
Ta yêu, muốn cưới, mà không thì giờ
Mùa thi sắp tới! Em Thơ
Cái hôn âu yếm xin chờ năm sau!
        
    
Hiển thị 491 - 500 tin trong 1279 kết quả