Bóng người ta nghĩ bóng ta
	Bóng ta, ta nghĩ hóa ra bóng người
	Tỉnh tinh rồi mới nực cười
	Giấc hồ ai khéo vẽ vời cho nên ?
	Cô đào Sen là người Thi Liễu
	Cớ làm sao ỏng ẹo với làng nho ?
	Bóng đâu mà bóng đè cô
	Bỗng thấy sự nhỏ to thêm thắc mắc
	Cố hữu diệc vi thân ngoại vật
	Khán lai đô thị mộng trung nhân (1)
	Sực tỉnh ra nào biết chuyện xa gần
	Còn văng vẳng tiếng đàn lần tiếng trống
	Quân bất kiến Thiên thai động khẩu cần tương tống(2)
	Dẫu bóng ta, ta bóng có làm sao
	Thực người hay giấc chiêm bao ?
	
	(*) Theo các cụ già địa phương cho biết, thì một hôm Dương khuê đến chơi với nhà thơ, và nhà thơ lại mời đến chơi nhà anh rể tên là Nguyễn Chính . Nhân đó ông Chính cho gọi cô Đào Sen đến hát, mãn tiệc hát, cô Sen xuống ngủ ở nhà dưới và bị người nhà chọc ghẹo . Cô Sen kêu lên, nhà thơ nghe tiếng, liền hỏi cô Sen thì anh kép chống chế là cô ấy bị bóng đè . Nhà thơ biết ý, bèn làm đùa bài hát này và bảo cô Sen lên hát ngay bấy giờ .
	
	(1) Hai câu này đại ý : ở đời phàm những cái gì ta có đều là vật ngoại thân cả, và ngẫm lại người đời đều ở trong giấc mộng cả .
	
	(2) Câu này dẫn điển Lưu Thần Nguyễn Triệu vào núi Thiên thai hát thuốc, gặp và lấy tiên . Ở với nhau được sáu tháng, hai chàng nhớ nhà đòi về, hai nàng tiên ân cần tiễn ra cửa động
        
        
            Hương thầm
            Lượt xem: 55821
        
        
        18/12/2014 00:04
        
            Tôi vẫn nhớ một chiều thu hôm ấy
Anh lặng nhìn đồi mắt ngó xa xăm
Hoa ty-gôn cánh vỡ trên tay cầm
Trao cho tôi thay cho lời tạm biệt
        
    
        
        
            Câu chuyện người thương binh
            Lượt xem: 32556
        
        
        18/12/2014 00:03
        
            Tôi gặp anh trong quán nghèo phố nhỏ
Một buổi chiều có lắm lá me bay
Cùng tâm sự nên hòai niệm cả hai
Màu áo trận còn vương mùi khói súng
        
    
        
        
            Những mảnh đời khốn khổ
            Lượt xem: 32529
        
        
        18/12/2014 00:01
        
            Bên đống rác buổi trưa hè gay gắt
Một mái đầu còn trong trắng ngây thơ
TuổI của em chỉ đứa bé dại khờ
Nhưng nào biết lớp trường và sách vở
        
    
        
        
            Nỗi lòng của mẹ
            Lượt xem: 34882
        
        
        18/12/2014 00:00
        
            Mẹ buồn ánh mắt xa xăm
Trông về quê ngọai phía ngang lưng trời
Bao năm cô lẻ xứ người
Âm thầm lây lất cuộc đời tha hương
        
    
        
        
            Nỗi buồn của cây
            Lượt xem: 33540
        
        
        17/12/2014 23:58
        
            Từ trong lòng đất
Hiện lên một màu xanh
Chỉ có lá không có cành
Vươn mình lớn lên cùng mưa gió
        
    
        
        
            Dòng sông thơ
            Lượt xem: 39288
        
        
        17/12/2014 23:56
        
            Anh muốn gởi
Vào thơ, hình ảnh của mẹ và em
Để làm những giấc mơ êm đềm
Cho cuộc đời đầy nhiễu nhương danh lợi
        
    
        
        
            Chỉ là ví dụ
            Lượt xem: 37376
        
        
        17/12/2014 23:54
        
            Anh chỉ ví dụ thôi nhé
Trên tay em là một con dao
Trái tim anh rạch lấy một đường sâu
Gục xuống có quên đi nỗi nhớ
        
    
        
        
            Bên giậu tím buồn
            Lượt xem: 39499
        
        
        17/12/2014 23:54
        
            Nhà tôi có giậu mồng tơi
Có hàng dăm bụt tím ngời bên nhau
Nhà em có một giàn trầu
Có cây so đũa hàng cau xanh buồng
        
    
        
        
            Tiếng võng trưa hè
            Lượt xem: 26599
        
        
        17/12/2014 23:53
        
            Thuở nào nhịp võng ru đưa
Em nằm xõa tóc giữa trưa mùa hè
Ơ ầu tiếng vọng êm nghe
Gió hiu hiu thổi khóm tre sau vườn
        
    
        
        
            Lý tình ghen
            Lượt xem: 37262
        
        
        17/12/2014 23:50
        
            Hò...ơ...ớ...ơ
Thì qua cũng một lòng mà
Cớ sao bậu lại...hò ơ..ớ..ơ..hờn xa dỗi gần
        
    
Hiển thị 171 - 180 tin trong 1279 kết quả