Thơ

19/12/2014 15:32
Lượt xem 24806
Tác giả: Trần Duy Kỳ
 
Nếu em hỏi: "Tình yêu là gì nhỉ ?"
Anh sẽ bảo rằng: "Biết trả lời sao!"
Khi vũ trụ bao la với muôn vạn vì sao
Khi tình yêu con người với trăm ngàn trắc trở

Đừng định nghĩa tình yêu, một điều không thể có!
Hãy nói về tình yêu, như nói với chính mình
Nét trung thực hiền hòa
Nỗi khó khăn, hiện hữu

Anh đã viết cho em muôn ngàn lời tâm sự
Dù thâm tâm chẳng muốn viết bao giờ
Anh đã nói với em trăm ngàn lời yêu thương
Dù hiểu rằng, mình không hề được nói

Anh cảm thấy quanh mình như đêm tối
Cảm tình riêng như muôn mối tơ vò
Mặc cuộc đời muôn ngõ ngách quanh co
Trong giông bão anh như đò vô hướng

Có đôi lúc thấy chân mình cỏ vướng
Cỏ thật mềm, nhưng thắt chặt tim anh
Bước ra đi, lo hai ngã chia ngăn
Muốn ở lại ! Song sợ tình vụng dại

Suy gẫm tương lai, nghi ngờ hiện tại
Bởi cảm tình vụn dại, vạn đường ra
Thứ cảm tình trên miệng các loài hoa
Có lẽ thật ! Nhưng chưa là vĩnh cửu

Tình cảm ấy đối với anh chưa đủ
Dấu bàn chân chưa in phủ bụi trần
Trên đường đời còn vất vả, gian truân
Với nghề nghiệp hẳn đôi phần túng thiếu

Liệu lúc ấy có còn ai chịu hiểu
Hay mình anh tự hiểu lấy tình anh
Rõ cuộc đời như sợi chỉ mong manh
Nghĩa tri kỷ tan tành theo ảo mộng

Nhưng em hỡi tim anh bừng hy vọng
Mơ ngày mai khi gió lộng ngàn phương
Hai con thuyền chưa dày dạn phong sương
Vẫn kiêu hãnh vươn mình trên sóng cả

Mặc bão biển cố làm cho tan rã
Buộc vùi xương gục ngã dưới chân cồn
Nhưng làm sao ngăn hai mảnh tâm hồn
Vẫn quyện chặt theo với hồn tranh đấu

Anh nhìn em thấy bao điều yêu dấu
Em nhìn anh chưa thấy được lòng anh
Em nhìn đời trong ánh mắt long lanh
Chưa thấy cảnh chiều tà đang vụt xuống

Ở hiện tại em mang nhiều ước muốn
Rồi ngày mai em gặp phải cuồng phong
Giữa cuộc đời như biển cả mênh mông
Em sẽ sống không phút nào thanh thản

Rồi em trách bởi tình anh lãng mạn
Yêu vội vàng không tính toán xa xôi
Để cánh hồng theo con nước buông trôi
Mặc sóng gió dập vùi thân liễu mảnh

Giấc mộng đẹp chỉ còn là ảo ảnh
Hy vọng giờ như viễn cảnh mong manh
Em giận hờn, em đỗ lỗi cho anh
Tại ai bảo rằng anh không nói trước.
Các tác phẩm khác

Tâm lý trên trời Lượt xem: 16803
19/12/2014 06:40
Lòng em thay đổi như là,
Đổi thay cô ả Hằng Nga trên trời:
Có khi rực rỡ sáng ngời,
Có khi nhợt nhạt, khi thời đi đâu.

Thương Lượt xem: 22737
19/12/2014 06:39
Đâu người em của thuở duyên thơ?
Đâu buổi lòng ta trống hững hờ
Bóng tối ý buồn len lỏi đến
Tìm người san sẻ bớt bơ vơ?

Vườn cũ Lượt xem: 22519
19/12/2014 06:39
Kỷ niệm Tường Đông

Cánh cổng đi vào run rẩy đưa;
Lối đi cỏ rậm phủ che vừa.
Ngôi nhà mái cũ rêu in lớp
Hé bức rèm đơn đỡ nắng trưa.

Phượng Lượt xem: 26117
19/12/2014 06:38
Lưu ly chất ngọc đọng màu bông
Cành rực hừng theo trận gió nồng
Ơi phượng! ngươi là cây đuốc sáng
Đất đầy tin tưởng vọng lên không.

Trái chín Lượt xem: 23556
19/12/2014 06:37
Hỡi trái dưa lơ lửng trên cành
Sắc vàng chín nổi giữa màu xanh
Biết bao huyền diệu trong đời trái
Từ cõi hư vô đến tượng hình?

Chùa Lượt xem: 28037
19/12/2014 06:36
Tặng Quách Tạo

In rõ rệt chân trời quá khứ,
Chùa không thôi tình tự thuở xa xăm
Tuổi thơ tôi là cả một đêm rằm
Trăng tỏ rạng sáng chầu quanh đức Phật
Hồn thanh thoát chưa hề vương vật chất
Đồng vọng xa cùng nhịp tiếng chuông bay

Cảm thông Lượt xem: 18954
19/12/2014 06:34
Nằm trong cỏ một chiều man mác
Nghe gió xuân thổi quạt hồn cây
Thái bình xanh ngắt từng mây
Lá phơi sắc biếc, đời gây mộng đào

Một nỗi niềm xưa Lượt xem: 16615
19/12/2014 06:34
Kính dâng cha tôi

Chim quyên xuống đất ăn trùn
Anh hùng lỡ vận lên nguồn đốt than(1)

Trăng tàn Lượt xem: 17632
19/12/2014 06:33
Ta là mảnh trăng đến hồi le lói
Nằm trên cao thương hại kẻ trần gian:
Nhân nghĩa thờ ơ, thú vui mê mải;
Thấy ta tươi, không thấy thuở ta tàn.

Người mẹ Lượt xem: 30334
19/12/2014 06:31
Người mẹ đầu tiên lặng ngó con,
Nao nao nghe tự đáy tâm hồn,
Nỗi niềm xương thịt tan như nước
Sự sống nhân đôi, sóng dập dồn

Hiển thị 51 - 60 tin trong 1416 kết quả