"“Nơi nào có em, nơi ấy là thiên đường”
	Mark Twain
	
	Nếu như đêm nay anh ngồi gác một mình
	Chỉ riêng anh và những vì sao còn thức
	Anh sẽ chọn một vì sao đẹp nhất
	Để bảo rằng - đấy chính là em
	
	Nếu trưa nào anh qua một khoảng đường êm
	Chỉ có nắng và chân mình đạp lá
	Trời thành phố khép hàng mi êm ả
	Anh đi cùng chiếc bóng của mình
	Anh sẽ chọn một bóng râm dịu mát
	Để bảo rằng - đấy chính là em
	
	Nếu khuya nào anh vào xưởng ca đêm
	Giờ ngon giấc của em trong giấc ngủ
	Anh sẽ gọi hương ngọc lan đầu phố
	Theo dọc đường và bảo - đấy là em
	
	ở nơi nào mà anh chẳng có em
	Có cả lúc một mình đi xuống phố
	Đi theo anh chỉ lá me và gió
	Thì lá me và gió chính là em
	
	Anh nghiêng mình cảm tạ Mark Twain
	Đã phát biểu tuyệt vời về đôi lứa
	Đã cho anh những thiên đường mở cửa
	Khắp mọi nơi trong cuộc sống của mình
	
	ở nơi nào mà anh chẳng có em
	Có khi ngủ nữa là khi anh thức
	Anh đưa tay là chạm vào hạnh phúc
	Trái táo hồng treo giữa những cành êm
	Em là ban mai, là chiều vắng, là đêm ..."
        
        
            Bút thần khai
            Lượt xem: 10782
        
        
        15/08/2013 21:27
        
            Ngọn bút thần khai phước lộc nhà
Sáng như gươm báu, lạnh như ma
Mực lùa khí vị vô hồn chữ,
Văn bút hào quang ở miệng ta.
        
    
        
        
            Biển hồn ta
            Lượt xem: 9372
        
        
        15/08/2013 21:25
        
            Máu tim ta tuôn ra làm bể cả
Mà sóng lòng rồn rập như mây trôi
Sóng lòng ta tràn lan ngoài xứ lạ
Dâng cao lên, cao tột tới trên trời.
        
    
        
        
            Bắt chước
            Lượt xem: 10348
        
        
        15/08/2013 21:24
        
            Để cho hoa gió thì thào
Để cho mây nước nôn nao
Quên câu thương nhớ rồi sao
Em ơi thế nghĩa là sao
        
    
        
        
            Ave Maria
            Lượt xem: 9712
        
        
        15/08/2013 21:23
        
            Như song lộc triều nguyên: ơn phước cả,
Dâng cao dâng thần-nhạc sáng hơn trăng.
Thơm-tho bay cho đến cõi Thiênđdàng
Huyềnđiệu biến thành muôn kinh trọng-thể.
        
    
        
        
            Đôi hồn
            Lượt xem: 10078
        
        
        15/08/2013 21:20
        
            Những bài thơ trong tác phẩm Đôi Hồn là những khúc "xướng hoa" riêng của hai tâm hồn thi sĩ, tuy sống giữa nghịch cảnh, vẫn ngụp lặn dưới những ngọn triều của tình yêu say đắm, hay đúng hơn, của một thiên diễm tình có một không hai trong giới thi nhân Việt Nam.
Bản thân tập thơ ĐÔI HỒN đã nói lên cái đặc trưng của tập thơ, đồng thời tình yêu đặc biệt giửa hai thi sĩ, Hàn Mặc Tử và Mai Đình.
        
    
        
        
            Em điên
            Lượt xem: 7795
        
        
        15/08/2013 21:12
        
            Em xé toang hơi gió
Em bóp nát tơ trăng
Em túm muôn trời lại
Em cắn vỡ hương ngàn ...
        
    
        
        
            Anh điên
            Lượt xem: 11113
        
        
        15/08/2013 21:10
        
            Anh nằm ngoài sự thực
Em ngồi trong chiêm bao
Cách nhau xa biết mấy
Nhớ thương quá thì sao?
        
    
        
        
            Chuỗi cười
            Lượt xem: 8554
        
        
        15/08/2013 21:09
        
            Lá đổ rào rào,
Trăng vàng xôn xao.
Chuỗi cười ha hả
Trên cánh đồi cao.
        
    
        
        
            Nợ duyên (Mơ duyên)
            Lượt xem: 7940
        
        
        15/08/2013 21:07
        
            Non nước tâm tình rộng bốn phương
Đòi em làm Nhạc, tôi làm Hương
Đêm nay đại yến Lâm Xuân các
Điêu Thuyền đàn khúc Tề Vương
        
    
        
        
            Thánh Nữ Đồng Trinh Maria
            Lượt xem: 5625
        
        
        15/08/2013 21:05
        
            Như song lộc triều nguyên ơn phước cả,
Dâng cao dâng thần nhạc sáng hơn trăng.
Thơm tho bay cho đến cõi Thiên Đàng
Huyền diệu biến thành muôn kinh trọng thể.
        
    
Hiển thị 1571 - 1580 tin trong 1662 kết quả