Anh vọng nghe tiếng hát bỗng bàng hoàng
	Đôi mắt mùa thu ru êm ả
	Ôi, hồ xưa! Những đêm trăng lộng gió
	Những đêm không chiếu, không màn
	
	Tiếng hát ấy vẳng xa đã vào bụi cát
	Em mãi còn kỉ niệm trong anh
	Như hạnh phúc đời anh: cái thực là hư cả
	Cái đã hư xưa mới chính thực là mình
	
	Cuộc đời như bóng mây qua vũ trụ
	Chiếu ở rất xa,
	                        qua hồn ta,
	                              
	Ôi! Hư vô, sao quặn xiết lòng ta?
	Hỡi đêm tàn!
	Có nghe tiếng em vẫn hát tận hồ xa...
	
	PHẠM NGỌC THÁI
	Trích tập "Rung động trái tim", Nxb Thanh niên 2009
	LỜI BÌNH:  Nhà thơ Phạm Ngọc Thái có nhiều thơ hay, đặc biệt là thơ tình. Bài "Anh vọng nghe tiếng em hát bên hồ" này, cứ gieo vào tôi một nỗi cảm hoài da diết:
	                              Anh vọng nghe tiếng hát bỗng bàng hoàng
	                              Đôi mắt mùa thu ru êm ả
	                              Ôi, hồ xưa! Những đêm trăng lộng gió
	                              Những đêm không chiếu, không màn
	      Tiếng hát mà ngày ấy thiếu nữ vẫn thường hát cho anh nghe trong những đêm trăng bên hồ. Người thiếu nữ có đôi mắt mùa thu dịu dàng, êm ái. Đây là mùa thu đất trời hay mùa thu trong em? Bởi hình ảnh mùa thu đây cũng chỉ còn được gợi lại trong kí ức cùng với tiếng hát của em vọng về, nó càng trở nên sâu lắng, khắc khoải.
	     Hình tượng: Những đêm không chiếu, không màn /-  Nói về kỉ niệm những tháng năm của tình yêu tuổi trẻ, mơ mộng và thiêng liêng. "... không chiếu, không màn" cũng có nghĩa là màn trời, chiếu đất.  Nhưng màn trời, chiếu đất của những kiếp lang thang là cảnh cát bụi, gió mưa - Còn màn trời, chiếu đất để diễn tả về tình yêu gái trai lại là hình tượng có tính mĩ học của thiên nhiên. Những đêm không chiếu, không màn ấy... họ đã tha thiết yêu nhau. Và chính trong cái không gian mộng mơ đó, người con gái đã cất tiếng hát. Tiếng em nhỏ nhẹ chỉ đủ cho anh nghe, lẫn vào gió thổi cùng trăng sao. 
	     Đấy, cái khúc thơ đầu nhà thơ đã diễn tả về khung cảnh thiên nhiên và tình yêu bằng cảm xúc trào lên trái tim anh, để bật ra những lời thơ say đắm, thân thương. Kỉ niệm ngọt ngào quá !... Đáng yêu quá !... Giọng thơ khá du dương:
	                             Ôi, hồ xưa! Những đêm trăng lộng gió...
	     Sang khúc thứ hai, tác giả trở về với thực tại. Những năm tháng tươi đẹp, mộng mơ đã qua đi. Em cũng không còn bên anh. Nhà thơ thầm than: 
	                            Tiếng hát ấy vẳng xa đã vào bụi cát
	                            Em mãi còn kỉ niệm trong anh
	     Tất cả chìm lẫn trong cát bụi. Thơ đi vào triết lý về tháng năm và cuộc đời.  Khát vọng và thực tế. Tình yêu và sự chia ly. Đó là những mâu thuẫn của cuộc sống. Nhà thơ phát biểu về hạnh phúc của đời anh thế nào?
	                            Như hạnh phúc đời anh: cái thực là hư cả
	                            Cái đã hư xưa mới chính thực là mình
	     Ở hai câu trên của khúc thứ hai như vừa phân tích, là tác giả nói về sự bất diệt của tình yêu! Mặc dù tình đã qua, tất cả vào cát bụi... nhưng em mãi mãi là một kỉ niệm không phai mờ  trong anh. Mang màu sắc hoài niệm.
	     Còn hai câu dưới thì triết lí: Cuộc sống của anh hôm nay, cái vẫn đang tồn tại lại chính là... hư ảo? Còn cái đã vào hư ảo, mới thực là hạnh phúc của cuộc đời. Xin phân tích ít nét về sự triết lý của hai câu thơ này, hay thế nào?
	     Vì sao cái "thực" lại là "hư"? Câu thơ có ý ẩn, cảm xúc phát ra từ tâm linh. Nghĩa là về "thần" chứ không phải về "chất". Tính triết lí nó nằm trong linh hồn con người hơn là bản thể. Tức là, dù tháng năm cát bụi, nhưng tình em mãi mãi còn trong cuộc sống cũng như trái tim anh. Cho nên, chính cái tình yêu "hư ảo" ấy đã trở thành ý nghĩa tồn tại, giá trị đời sống tinh thần của nhà thơ.
	    Ta lại thấy, nếu mặt phải của tình yêu là nguồn hạnh phúc vô biên - Thì mặt trái của nó khi bị tan vỡ, bên những khổ đau dày vò và thương tiếc... cũng là nguồn hạnh phúc cuộc đời. Chính tính triết lý hai mặt này, về phương diện thi ca đã đẩy nỗi thơ đi đến sự tột cùng. Để nói về giá trị lớn lao, bất hủ của tình yêu! Vậy là, từ cái kí ức nhớ về tiếng hát của người thiếu nữ xưa vọng trong tâm trí, nhà thơ đã dệt nên cả một bản tình xô-nát bên hồ.
	     Sang khúc thứ ba, khúc thơ cuối cùng:     
Thơ tự do hiện đại Phạm Ngọc Thái thực sự là rất mới. Thơ viết phóng khoáng, chuyển đổi tứ tự nhiên, hình ảnh, ngôn ngữ sinh động trong nhịp điệu thi ca... mà không rơi vào sự mượt mà nhàm chán. Có thể nói - Tác giả thuộc các nhà thơ tự do, gieo thơ hiện đại đã vào hàng bậc tinh luyện, nhẹ nhàng.
        
        
            Hoa Tường Vi
            Lượt xem: 29641
        
        
        24/08/2013 10:04
        
            Trắng với hồng và tim tím nhạt
Tựa màu mây phiêu lãng cuối trời xa
Hoa tường vi như thực lại như mơ
Cùng tôi sống suốt một thời trẻ dại.
        
    
        
        
            Bao giờ Ngâu nở hoa
            Lượt xem: 21771
        
        
        24/08/2013 10:03
        
            Những bông hoa nho nhỏ
Chỉ có chút hương đêm
Ẩn vào trong kẽ lá
Như mối tình lặng câm
        
    
        
        
            Chỉ một mình Anh
            Lượt xem: 26774
        
        
        24/08/2013 10:02
        
            Anh! Chỉ một mình anh
Biết trả cho em những ngày đã mất
Và mang đến mùa xuân trong những giờ lạnh nhất
Là anh, chỉ một mình anh
        
    
        
        
            Cắt nghĩa
            Lượt xem: 25102
        
        
        24/08/2013 10:01
        
            Tặng Minh-Vũ
Thằng em thì hay hỏi
Không kể chuyện như anh
        
    
        
        
            Chị
            Lượt xem: 33288
        
        
        24/08/2013 09:59
        
            Đi qua đường là phải trông xe
Chị biết Quỳnh rất hay vô ý
Bao giờ chị cũng dặn em thế
Chăm cho em từng việc hàng ngày
        
    
        
        
            Hoa Cúc xanh
            Lượt xem: 23927
        
        
        24/08/2013 09:57
        
            Hoa cúc xanh có hay là không có
Trong lầm lầy tuổi nhỏ của anh xưa
Một dòng sông lặng chảy từ xa
Thung lũng vắng sương bay đầy cửa sổ
        
    
        
        
            Hoa dại núi Hoàng Liên
            Lượt xem: 20640
        
        
        24/08/2013 09:56
        
            Một ngày đường từ miền đất trung du
Tôi chỉ gặp bụi bay và nắng gắt
Sang thu rồi gió vẫn nồng da mặt
Tiếng ve nào còn sót trong lùm cây
        
    
        
        
            Không đề
            Lượt xem: 2950
        
        
        24/08/2013 09:56
        
            Sắc lá phong rực vàng lên lần cuối
Trái mùa thu chín vội trước khi xa
Như ngọn đèn lửa bùng lên rực rỡ
ánh hoàng hôn rực cháy trước hiên nhà
        
    
        
        
            Lời ru trên mặt đất
            Lượt xem: 25337
        
        
        24/08/2013 09:55
        
            Rào rào tiếng những bầy ong
Chuyên cần là tiếng cái tằm nhả tơ
Mẹ còn đang bận đưa ru
Cái hoa bận đỏ cái hồ bận xanh
        
    
        
        
            Gửi lại thành phố nắng
            Lượt xem: 20868
        
        
        24/08/2013 09:51
        
            Ngày mai tôi xa rồi
Biết bao giờ trở lại
Ôi thành phố tôi yêu
Dưới một trời nắng dãi
        
    
Hiển thị 2081 - 2090 tin trong 2678 kết quả