Nhớ anh ra ngẩn vào ngơ
Nhớ anh như thể sao chờ đợi trăng
Nhớ anh em thốt lên rằng
Anh ơi em nhớ lằng nhằng rối ren
Ba ngày anh chưa gặp em
Mà như cửa kính thiếu rèm anh ơi
Bây giờ em chẳng thảnh thơi
Vì bao phút nghỉ là khơi nỗi lòng
Bao giờ anh mới làm xong?
Chúng mình gặp gỡ nỗi mong nguội tàn
Tháng ngày như đốt thành than
Lửa cháy rừng rực có tràn lòng anh
Sao anh lại lỡ bóp phanh
Cho xe đang chạy rất nhanh lại dừng
Anh ơi em nhớ quá chừng
Đừng để cơm nguội nước ngừng chảy xuôi
Ở nhà vẫn chức “chị” nuôi
Chỉ đợi anh đến là xuôi cái lòng
Thịt gà xả ớt đã xong
Thịt bò xào tỏi rất mong anh về
Rau muống tương chấm miễn chê
Tất cả các món anh mê rất nhiều
Điện thoại gọi em buổi chiều
Anh bảo anh bận em tiều tụy thêm
Cơm canh đã dọn thật êm
Chỉ đợi anh đến mà niêm chuyện tình
Bao ngày thả bóng bắt hình
Anh bảo sẽ cưới sao giờ lại không
Lòng em như thể cơn giông
Vì anh đã lỡ chơi ngông một lần
Bây giờ anh lại bất cần
Thì em phải biết phân trần mới ai
Bụng em chướng sắp mang tai
Con mình bảo bố ngày mai cưới liền
Để lâu chuyện rất là phiền
Bố mẹ em biết chẳng “hiền” với anh
Nghe em đừng để tanh bành
Chúng mình sum họp hợp thành hôn nhân
Nói ngọt anh hãy nghe dần
Đừng để... máu nóng em dâng tận đầu
Lúc đó kết thúc là sâu
Đàn bà đẹp mấy đợi lâu rất “ngờ”
Đừng để em phải đợi chờ
Đời anh sẽ chẳng từng giờ được yên
Báo trước đừng để em điên
Hiểu không chồng quý? (Vợ “hiền” của anh).
Đá vọng phu
Lượt xem: 32048
20/12/2014 16:37
Đoàn Thị Điểm (1705 - 1748)
Mỗi chinh phụ, một câu thơ hóa đá
hồn vọng phu còn tỏa khói sương
trăm năm hào kiệt phi xương
lệ rơi thấm giấy dễ thường chưa khô!
Mảnh tình riêng ấy
Lượt xem: 26345
20/12/2014 16:37
Bà Huyện Thanh Quan (1755-...)
Đi giữa nước nhà còn nhớ nước
phải đâu khắc khoải cuốc kêu trăng!
Thì ra chả cứ là xa khuất
khi mình lại nhớ chính mình chăng?
Mượn sóng Tiền Đường
Lượt xem: 23972
20/12/2014 16:36
Nguyễn Du (1765 - 1810)
Quê nhà nào thiếu gì sông nước
chẳng thiếu dòng sâu máu cuộn ngầu
sao không là sông Lam, sông Hương
sông nước mắt
phải mượn Tiền Đường gửi nỗi đau!
Tuần rằm
Lượt xem: 20417
20/12/2014 16:35
xin nhớ kiêng thơ chị...
Hồ Xuân Hương (1768- ...?)
Thiếu nữ ngủ ngày quên chốt cửa
bao nhiêu quân tử bước dùng dằng
hữu hình ba góc, vô hình gió
mát mặt anh hùng đến thế chăng ?
Công chúa Ai Tư
Lượt xem: 27802
20/12/2014 16:33
Lê Ngọc Hân (1770-1799)
Tài hoa cung cấm gập ghềnh
long đong gấm lụa, lênh đênh kiệu vàng
trông vời một chiếc thuyền nan
cảm thương quê mẹ chưa lần về thăm.
Chín tầng mây còn thấp
Lượt xem: 25347
20/12/2014 16:26
Cao Bá Quát (1809 - 1855)
Chấm muội đèn chữa câu phạm húy
Cái roi song xóa mộng công danh
văn chưng một thuở "vô Tiền Hán"
cùm khóa chân, nghiên bút tan tành.
Dù đui mà giữ đạo nhà
Lượt xem: 17251
20/12/2014 16:26
Nguyễn Đình Chiểu (1822 - 1888)
Ngả đường nào cũng mịt mù đen đặc
ông đi
tìm nghĩa sĩ tế linh nơi Cần Giuộc
kiếm ngư tiều trị bịnh xứ Ba Tri
Thu thanh đạm
Lượt xem: 28178
20/12/2014 16:24
Nguyễn Khuyến (1835 - 1909)
Ngõ trúc xanh hơn từ độ ấy
ao làng thẳm lặng một tờ thư
thuyền câu muốn gửi câu thơ cổ
chẳng biết bao giờ mới tới thu?
Chúc người chúc tết
Lượt xem: 17295
20/12/2014 16:23
Tú Xương (1870 - 1907)
Lẳng lặng mà nghe tôi chúc ông
từ ngày ông chán cảnh người đông
ung dung thượng giới trời mây dạo
lều chõng long đong hết bận lòng.
Non nước thề xưa
Lượt xem: 15308
20/12/2014 16:22
Tản Đà (1890-1939)
Trông mờ mây phủ núi xa
hay hồn viễn vọng sông Đà, Tản Viên.
Hiển thị 801 - 810 tin trong 2628 kết quả