Đọc những dòng thơ của người ta
	Chút gì cay đắng như xót xa
	Nghe buốt hồn tôi trong băng giá
	Khi gió mùa đông thổi lạnh qua
	
	Người viết bài thơ tặng cho mình
	Bằng dòng dư lệ rót vào tim
	Để những nhớ thương không còn nữa
	Mong thoát lòng ra cõi ngục hình
	
	Bài thơ người viết gieo những vần
	Vui không buồn có lại ăn năn
	Người xin tình yêu đừng đến nữa
	Đừng để đêm thâu lệ tủi sầu
	
	Và những lúc buồn người làm thơ
	Để viết cuộc đời thóang là mơ
	Chỉ có hồn thơ là sống mãi
	Mặc thế nhân kia rất hững hờ
	
	Nhìn bướm bên hoa lượn trong vườn
	Lòng thầm ghen gió_ gió ghen hương
	Khẻ hỏi thời gian trên cánh bướm
	Màu áo của thơ có cạn nguồn
	
	Và rồi bắt bướm để vào tay
	Cánh điệp nằm yên giấc ngủ say
	Một phút chẳng suy nên người đã
	Trút hờn xiết mạnh những ngón tay
	
	Gió bấc thổi về giá buốt theo
	Đong lại lòng ai ước mộng nhiều
	Và rồi một đêm chợt tan biến
	Mới biết đời là những trớ trêu
	
	Bướm đã chết rồi người có vui
	Sao lại lặng yên chẳng nên lời
	Lòng bỗng rưng rưng đôi dòng lệ
	Người khóc cho đời bạc tựa vôi
	
	Chôn vùi xác bướm kể từ đây
	Hồn thơ là những nét đọa đày
	Bên cạnh niềm đau tôi nguyện mãi
	Cùng người san sẻ những đắng cay
        
        
            29. Khói mây
            Lượt xem: 40596
        
        
        17/12/2014 15:34
        
            Nắng muộn lơ thơ lạ đất trời
Tha hương cầu thực có gì vui
Chân mòn đau tủi hồn hoang dã
Lối cũ lòng quê bỗng ngậm ngùi!
        
    
        
        
            28. Cũng đã chân mây
            Lượt xem: 31194
        
        
        17/12/2014 15:33
        
            "Hương quê lòng khói đã chân mây
Vườn hoang giếng lạnh rớt trâm cài
Ve sầu dạ nhẹ tình hoa nắng
Vòng thơm kỷ niệm áo mưa bay"
        
    
        
        
            27. Lơ lửng
            Lượt xem: 32913
        
        
        17/12/2014 15:31
        
            Vô vi không phải không làm
Không làm không phải không tham muốn gì
Hình như chân chẳng chịu đi
Mà lòng vẫn muốn... hòn bi cũng thèm?
        
    
        
        
            26. Chết đuối
            Lượt xem: 40874
        
        
        17/12/2014 15:30
        
            Thân tặng Nguyễn Ngọc Liên & Dương Thị Tuyết Nhung
Cánh hoa xuân muộn rụng trước thềm
Tưởng nghe chăn gối gọi thân quen
Ngờ đâu em dậy lo cơm nước
Lỡ mộng cuối tuần... tiếc vai êm!
        
    
        
        
            25. Cổ tích
            Lượt xem: 32060
        
        
        17/12/2014 15:28
        
            Em như nắng ấm đầu xuân
Như hoa đồng nội rất thân rất hiền
Như cổ tích như thần tiên
Mây qua đỉnh núi thăm miền thơ ngây
        
    
        
        
            24. Lặng lẽ
            Lượt xem: 34710
        
        
        17/12/2014 15:27
        
            Lang thang hốt rác, nhặt hoa rơi
Có phải quê xưa cuối chân trời
Những giọt mồ hôi lăn trên má
Hay dòng lệ khóc kiếp nổi trôi?
        
    
        
        
            23. Hao gầy
            Lượt xem: 28486
        
        
        17/12/2014 15:26
        
            "Tình đất tình người tình cỏ cây?
Sông bồi núi lở gió ăn mây?
Ngày đen đêm trắng tàn chinh chiến?
Buồn cõng vui đi bóng hao gầy? "
        
    
        
        
            22. Gối lạnh
            Lượt xem: 37572
        
        
        17/12/2014 15:25
        
            Thôi hết mưa thu hết nắng xuân
Môi tan theo bóng gót Thiên Thần
Kinh hoàng lạc mất dòng suối ngọt
Còn biết tìm đâu hương cố nhân?
        
    
        
        
            20. Ve sầu xác nhện
            Lượt xem: 25727
        
        
        17/12/2014 15:24
        
            Trôi sông ru nhớ cõi buồn
Trôi buồn ru nhớ ngọn nguồn lẻ loi!
Trôi ta ru nhớ không người?
Trôi người ru nhớ không cười trôi ta?
        
    
        
        
            19. Tình tứ
            Lượt xem: 27374
        
        
        17/12/2014 15:22
        
            Biết có nơi nào hẹn gặp nhau?
Thời gian xóa hết dấu thương đau
Cho em mãi mãi như hoa đẹp
Không có tàn phai một chút nào!
        
    
Hiển thị 151 - 160 tin trong 1000 kết quả