Chồng chán cơm thèm phở nên thủ thỉ
	Ăn mãi cơm nhà, ngán tận hông
	Thèm sao bát phở quán bên sông
	Phở ngon, đậm chất vi dinh dưỡng
	Xin phép bà, tôi thử được không?
Bà vợ nghe xong, hiểu ý chồng. Hơi tức tối, nhưng vẫn thủ thỉ lại với chồng:
	Cơm nhà còn dẻo trong nồi đồng
	Phở chỉ thơm tho mùi viễn vông
	Bổ dưỡng gì đâu, toàn bột ngọt
	Cơm mình chất lượng lắm nghe ông!
Ông chồng tiếp tục nài nỉ vợ, nhưng lần này kiên quyết hơn:
	Cơm nhà lạt lẽo, chẳng say nồng
	Phở đấy dẻo dai, đúng ý ông
	Thôi cứ để tôi qua nếm thử
	Một tô chỉ tốn có vài đồng?
Bà vợ lần này tức ra mặt, nên gặn giọng kiên quyết lại vơi chồng:
	Phở nấu giò heo chửa cạo lông
	Ăn vào bệnh chết đó nghe ông?
	Ham chi của lạ, mắc vào “Ếch”
	Chỉ có cơm nhà, bảo đảm không?
Ông chồng thấy khuyên vợ không có áp phê, nên lớn tiếng hơn thua:
	Nói mãi mà bà chưa chịu thông?
	Tôi qua nếm thử chút cay nồng
	Rồi mai khi đói dùng cơm lại
	Thổi lửa, chung cơm tình vợ chồng.
Bà vợ lần này bốc hỏa thật sự, cơn “Hoạn Thư” đã đỉnh điểm:
	Cơm nhà chán cũng ăn nghe ông?
	Đừng có mon men, phở với nồng
	Cơm lạt thì bà thêm mắm, muối
	Phở kia béo ngọt, cũng là không?
Cha hàng xóm bên nhà nghe được cuộc tranh luận nãy giờ, vội hô sang:
	Kề cận bên nhà, tôi cứ trông
	Mong rằng nếm thử cơm nhà ông?
	Ông chê thì để tôi vài bát!
	Tôi nếm thử xem có ngọt không?
Bà vợ cha hàng xóm nghe thế, cũng lên tiếng nói với chồng mình:
	Cơm khét nhà người, chi việc ông?
	Nhà mình có thiếu cháo cơm không?
	Chớ mà ăn vụng, coi chừng đấy?
	Bà biết thì roi đánh téc mông…
Ông chồng lúc này cũng bực mình lên tiếng:
	Cơm khét, cơm khê cũng kệ ông
	Đứa nào bước tới, chết nghe không?
	Chưa ăn, ông để dành khi đói
	Đừng tưởng ông đây, hết mặn nồng?
Bà vợ được thế, nên hù chồng:
	Sáng dạ ra chưa, cái bụng ông?
	Cơm mình lắm kẻ vẫn đang trông
	Cơm nhà thơm phức ra ngoài ngõ
	Để hở trộm vào, rinh mất không?
Ông chồng lúc này xuống nước, âu yếm vợ nói ngọt:
	Tôi hết thèm rồi, phở với nồng
	Cơm mình đậm chất, để cho ông
	Từ đây dùng mãi tới đầu bạc
	Tôi thử bà thôi có biết không…
        
        
            Lời thơ từ đáy mộ
            Lượt xem: 28097
        
        
        19/12/2014 15:09
        
            Tác giả: Trần Văn Lương
Kính dâng hương linh chị PC
(Cuối cùng em cũng đã làm tròn được lời hứa với lòng mình lúc đứng cạnh giường bệnh của chị ở New York vào một ngày tưởng chừng đà xa lắm.
Hy vọng trong một kiếp nào đó, những dòng thơ cuối đời chưa kịp đọc của chị sẽ đến được tay người ấy)
        
    
        
        
            Tiếng ru ba miền
            Lượt xem: 31975
        
        
        19/12/2014 15:07
        
            Tác giả: Kiên Giang
Tiếng mẹ ngân nga triều nước lớn
Điệu vành khuyên, âm hưởng tiếng chim oanh
Mây không đuổi cánh cò bay mỏi gió
Đất miệt vườn mở rộng chân trời xanh
        
    
        
        
            Hoa tạng trầm tư
            Lượt xem: 30401
        
        
        19/12/2014 15:06
        
            Tác giả: Tịnh Liên Nghiêm Xuân Hồng
Gửi một người đã rũ bỏ bụi trần ai
Mặt trời đã lặn từ lâu nhưng trăng chưa mọc
Bầu trời thăm thẳm chỉ có những vì sao lấp lánh
        
    
        
        
            Một thoáng bâng khuâng với thơ Du Tử Lê
            Lượt xem: 32354
        
        
        19/12/2014 15:01
        
            Tác giả: Trần Cao Tường (Lm)
Một Thoáng Bâng Khuâng Với Thơ Du Tử Lê
Ai mà chẳng có những lúc bâng khuâng lần đầu tiên nghe mà cảm được tiếng chim hót hay nhìn với vẻ ngất ngây những lớp sóng biển đuổi nhau tạt nước reo vui. Những phút giây này đến thật bất ngờ, rất giản đơn, tinh ròng.
        
    
        
        
            Tâm tình hiến dâng (41 - 85)
            Lượt xem: 22612
        
        
        19/12/2014 14:41
        
            Tác giả: Đỗ Khánh Hoan & Rabindranath Tagore
Tôi khao khát nói lời tâm tình thầm kín nhất, những lời tôi phải nói với em, song còn ngần ngại vì sợ em sẽ bật cười chế nhạo mất thôi.
Đó là lý do tôi tự giễu mình, đem những bí ẩn riêng tư ra đùa đùa cợt cợt.
        
    
        
        
            Tâm tình hiến dâng (1 - 40)
            Lượt xem: 23573
        
        
        19/12/2014 08:11
        
            Tác giả: Đỗ Khánh Hoan & Rabindranath Tagore
Tôi bộc. Xin Hoàng hậu đoái thương tên tôi bộc của Người!
Hoàng hậu. Dạ yến tan rồi, tôi bộc của ta về hết. Sao ngươi lại tới lúc đêm hôm khuya khoắt này?
Tôi bộc. Khi những người khác đã ra về, đó mới là lúc tôi đến với Người. Tôi đến để cầu xin, cầu xin làm những gì còn sót lại dành cho tên tôi bộc cuối cùng.
Hoàng hậu. Ngươi còn cầu mong gì khi đêm đã khuya?
        
    
        
        
            Vườn xưa
            Lượt xem: 33818
        
        
        19/12/2014 07:05
        
            Mảnh vườn xưa cây mỗi ngày mỗi xanh
Bà mẹ già tóc mỗi ngày mỗi bạc
Hai ta ở hai đầu công tác
Có bao giờ cùng trở lại vườn xưa ?
        
    
        
        
            Nhớ
            Lượt xem: 44059
        
        
        19/12/2014 07:04
        
            Nghìn năm trước, tôi sinh bên khóm liễu
Nhớ nhung nhiều, cúp ngọn kiếm xa xôi,
Trong gian nhà ao ước mộng song đôi
Cúi gửi bóng chạy theo giòng nước yếu.
        
    
        
        
            Chuyện buồn
            Lượt xem: 46618
        
        
        19/12/2014 07:03
        
            Một đêm kia, một người Do Thái
Kể lể cùng tôi nỗi nhớ nhà
Thất thểu trọn đời nơi đất khách
Ăn nhờ, sống gửi xứ người ta.
        
    
        
        
            Chiếc rổ may
            Lượt xem: 47227
        
        
        19/12/2014 07:03
        
            Thuở bé nhiều hôm tôi bỏ chơi,
Cảm thương đứng ngó mẹ tôi ngồi
Và bên chiếc rổ mùi thơm cũ
Như tấm lòng thơm của mẹ tôi.
        
    
Hiển thị 1251 - 1260 tin trong 2652 kết quả