Mậu Thân 2.000 người xuống đồng bằng
	Chỉ một đêm, còn sống có 30
	Ai chịu trách nhiệm về cái chết 2.000 người đó?
	Tôi!
	 
	Tôi - người viết những câu thơ cổ võ
	Ca tụng người không tiếc mạng mình
	trong mọi cuộc xung phong.
	Một trong ba mươi người kia
	ở mặt trận về sau mười năm
	Ngồi bán quán bên đường nuôi đàn con nhỏ
	 
	Quán treo huân chương đầy, mọi cỡ,
	Chả huân chương nào nuôi được người lính cũ!
	Ai chịu trách nhiệm vậy?
	Lại chính là tôi!
	 
	Người lính cần một câu thơ giải đáp về đời,
	Tôi ú ớ.
	Người ấy nhắc những câu thơ tôi làm người ấy xung phong
	Mà tôi xấu hổ.
	Tôi chưa có câu thơ nào hôm nay
	Giúp người ấy nuôi đàn con nhỏ
	Giữa buồn tủi chua cay vẫn có thể cười 
Gởi bài đăng : Phạm Ngọc Thái
        
        
            Ngày vắng
            Lượt xem: 29002
        
        
        20/12/2014 10:24
        
            Ta ném qua cửa sổ
cành Violet quá buồn
có những ngày vắng quá
hoa cúc vàng ngoài dậu
vẫn cứ màu hoàng hôn
        
    
        
        
            Ngụ ngôn của mỗi ngày
            Lượt xem: 42761
        
        
        20/12/2014 10:23
        
            Ngồi cùng trang giấy nhỏ
Tôi đi học mỗi ngày
Tôi học cây xương rồng
Trời xanh cùng nắng, bão
Tôi học trong nụ hồng
Màu hoa chừng rỏ máu
        
    
        
        
            Những con đường ven biển
            Lượt xem: 35672
        
        
        20/12/2014 09:53
        
            Xin cám ơn những con đường ven biển
Rất nhiều đôi lứa dẫn nhau đi
Cảm ơn sóng nói thay lời dào dạt
Hàng thùy dương nói hộ tiếng thầm thì
        
    
        
        
            Phía sau thơ
            Lượt xem: 48583
        
        
        20/12/2014 09:52
        
            cám ơn em, người chẳng bao giờ quan tâm dến những bài thơ anh viết. Người chẳng bao giờ để mắt đến những trang bản thảo anh quăng bừa bãi trên bàn, người đứng đứng ngoài cuộc đời riêng của anh từng đêm - nhưng vẫn thức cùng anh suốt sáng...
        
    
        
        
            Quán mưa
            Lượt xem: 35967
        
        
        20/12/2014 09:51
        
            Giã từ một cơn mơ đẹp
giọt sương trên mắt Hương
gương mặt nghiêm trang mà trẻ ranh của Yên
Huyền bụ bẫm
Thủy hồn nhiên
        
    
        
        
            Quê hương
            Lượt xem: 41174
        
        
        20/12/2014 09:50
        
            Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều
        
    
        
        
            Tạ lỗi Trường Sơn
            Lượt xem: 31867
        
        
        20/12/2014 09:49
        
            
Đã 34 năm trôi qua. hòa bình cũng dài ngang bằng cuộc chiến tranh khốc liệt nhất trong lịch sử. chưa có cuộc chiến nào ám ảnh một dân tộc cho bằng cuộc chiến tranh này, nó thay đổi hình thái xã hội. thay đổi số phận con người. Công bố bài thơ viết năm 27 tuổi, bảy năm sau hòa bình(1982). nay nhìn lại, tôi cũng không hiểu điều gì đã dẫn dắt cho những dòng chữ này.
        
    
        
        
            Thằng ăn cướp! Thanks !
            Lượt xem: 46330
        
        
        20/12/2014 09:38
        
            Thằng ăn cướp! thanks !
Dẫu gì ta cũng cảm ơn mày
thằng kẻ cướp!
        
    
        
        
            Tháng mười - Thành phố Dốc Đồi - của H.n.b
            Lượt xem: 28043
        
        
        20/12/2014 09:36
        
            thành phố dốc đổi già theo người đi
hoa quì dại có bao giờ vàng thế
sao hoa quì buôn quá
hay chính ta buổn
        
    
        
        
            Thỉnh thoảng
            Lượt xem: 40192
        
        
        20/12/2014 09:35
        
            Đôi khi bỗng nhớ một chốn nàomỗi ngày mỏi cổ ngó lêu nghêu cao ốc
mỗi buổi ra đường toé đom đóm mắt
thì ta lại nhớ một chốn nào
có gì mềm như lá ở trên cao
        
    
Hiển thị 1031 - 1040 tin trong 2666 kết quả