Thơ

Thân tặng Dương Quân (1)

Chân tay rồi cũng sẽ bỏ ta
Mắt môi tan biến với màu hoa
Trái tim khô héo thành dấu hỏi
Cơm áo lạnh lùng quên thịt da!

Những bãi cỏ non lỗi hẹn hò
Những đồi hoa trái hết thơm tho
Thơ tình cũng mực phai giấy nát
Bến vắng trăng khuya lạnh bóng đò!

Chỗ vui cũng hết trốn chỗ buồn
Mưa nắng đi về hết nhớ thương
Còn giọt sương nào vương lưới nhện
Cơn gió bạo tàn phá vỡ luôn?

Hoa lau rụng trắng bến sông đào
Thuyền đến thuyền đi sóng nước đau
Bọt bèo hốt hoảng quên tăm cá
Đêm tối còn ai cùng đếm sao?

Lời hứa trọn đời tay nắm tay
Má đào e thẹn dấu tóc mai
Nón che môi hẹn môi khao khát
Móng tay ngơ ngẩn dấu son phai?

Bụi bờ, gò đống dễ làm quen
Đường tối hết thơ: chẳng cần đèn
Sâu đêm tình tự quên dế khóc
Nhang khói không buồn bị bỏ quên!

Ai nhớ ai quên ai tiếc thương
Dấu chân tuyết phủ ôm mặt đường
Ngày tàn nắng xế đi qua ngõ
Tóc gội trưa hè hết gửi hương?

Dấu tay, màu mắt trong sách xưa,
Len lén trao nhau một chiều mưa
Chiếc khăn thêu tắt hai tên ghép
Cũng rã tan thành chuyện đời xưa!

Cành mục cây khô quá đau lòng
Gió qua đỉnh núi gửi buồn sông
Bụi hồng không nỡ quên gót đỏ
Cũng đành lủi thủi theo gió đông!

Còn chiếc bóng nào sợ lẻ loi
Bay qua bay lại kiếm chỗ ngồi
Hoài công thăm hỏi thềm tro bụi
Tìm chút mộng hồng đã xa xôi?

Xương cốt chậm tan sẽ bị đào
Dời đi dời lại mãnh hồn đau
Mưa bay gió cuốn khăn tang mất
Hoa dại cỏ may cũng nghẹn ngào!

Nghìn kiếp đam mê đã về đâu
Biển xanh sóng gọi cánh chim nào
Mây hồng lụa trắng không cho mộng
Hay mộng lững lờ hẹn kiếp sau?

Giọng nói tiếng cười chỉ dành riêng
Đêm xuân chăn gối sao lặng im?
Phòng hoa bụi bám đau chân nhện
Nhện đã chết khô dấu dịu hiền?

Bờ bến ngọt ngào đã hư không
Chỉ còn trơ trọi gốc ngô đồng
Thu về không lá vàng thay áo
Phượng hoàng rụng cánh hết... rỉa lông!

Lửa mắt... lửa môi... lửa bắt đền
Chỉ còn gió lạnh tủi rêu quen
Hoa tàn, bướm rã ve phơi xác
Lạnh lẽo bên dòng sông lãng quên…

MD 11/09/05

(1) Sau khi đọc xong bài thơ tuyệt vời “Lời Vĩnh Biệt” của nhà thơ Dương Quân, tôi thực sự vô cùng sững sờ xúc động, soi rọi lại những đau xót trong kiếp người, trong hoàn cảnh bi đát riêng mình... nên có “Dòng Sông Lãng Quên". “Lời Vĩnh Biệt” của DQ. đã được đăng trong “Tuyển Tập Mùa Thu", Văn Bút Việt Nam Hải Ngoại, Trung Tâm Florida -ĐNHK xb, 2005, tr. 166-170.
Các tác phẩm khác

Hoa sấu bầy ong Lượt xem: 21281
19/08/2013 15:43
Mấy hôm chiều lại cơn giông
Có lùm hoa sấu trước song, quên mình
Chiều nay mây tạnh nắng lên
Đàn ong quen lại đến tìm lùm hoa

Xuân ý Lượt xem: 218
19/08/2013 15:42
Đêm vừa nhẹ, gió vừa mơn
Cây chen ánh nguyệt trải vờn bóng xanh
Khuya nay, mùa động đầu cành
Đồng trăng lục nhạt, vàng thanh lối gần

Đi giữa đường thơm Lượt xem: 19785
19/08/2013 15:41
tặng Thạch Lam

Đường trong làng: hoa dại với mùi rơm...
Người cùng tôi đi dạo giữa đường thơm,
Lòng giắt sẵn ít hương hoa tưởng tượng.

Chiều xưa Lượt xem: 33450
19/08/2013 15:32
Buồn gieo theo gió veo hồ,
Đèo cao quán chật, bến đò lau thưa.
Đồn xa quằn quại bóng cờ,
Phất phơ buồn tự thuở xưa thổi về.

Thu rừng Lượt xem: 13013
19/08/2013 15:30
Bỗng dưng buồn bã không gian,
Mây bay lũng thấp giăng màn âm u.
Nai cao gót lẫn trong mù
Xuống rừng nẻo thuộc nhìn thu mới về.

Buồn đêm mưa Lượt xem: 18875
19/08/2013 15:29
tặng Khái Hưng

Đêm mưa làm nhớ không gian,
Lòng run thêm lạnh nỗi hàn bao la...

Buồn Lượt xem: 28125
19/08/2013 15:26
Đã chảy về đâu những suối xưa ?
Đâu cơn yêu mến đến không chờ ?
Tháng ngày vùn vụt phai màu áo
Của những nàng tiên mộng trẻ thơ.

Tràng Giang Lượt xem: 23838
19/08/2013 15:25
Sóng gợn tràng giang buồn điệp điệp
Con thuyền xuôi mái nước song song,
Thuyền về nước lại, sầu trăm ngả;
Củi một cành khô lạc mấy giòng.

Ngậm ngùi Lượt xem: 22237
19/08/2013 14:48
Nắng chia nửa bãi; chiều rồi...
Vườn hoang trinh nữ xếp đôi lá rầu.
Sợi buồn con nhện giăng mau;
Em ơi ! Hãy ngủ... anh hầu quạt đây.

Quan Thị Lượt xem: 14595
19/08/2013 13:59
Mười hai bà mụ ghét chi nhau?
Đem cái xuân tình vứt bỏ đâu?
Rúc rích thây cha con chuột lắt,
Vo ve mặc kệ cái ong bầu.

Hiển thị 531 - 540 tin trong 887 kết quả