Rau đắng

Aziz Nesin

Từ sở cảnh sát Xtămbun người ta gửi cho tất cả các quận cảnh sát một bức điện như sau:

"Lợi dụng lúc hai người cảnh sát của chúng ta trên đường đi áp giải ngủ gật, vì suốt ba ngày ba đêm phải canh gác liên tục, tên đạo chích đại bợm đã nhiều lần tái phạm, biệt hiệu "Voi Hămđi", đã tẩu thoát. Y trạc 35 tuổi, vóc người cao lớn, cân nặng 200 kilô, tóc hung nhạt, miệng mất ba chiếc răng, hàm trên có một chiếc đổ chì, hàm dưới bên trái có một chiếc nanh bịt vàng, mặc quần áo nâu kẻ sọc, tóc hơi thưa, mặt tròn, mắt màu hạt dẻ. Qua điều tra, Sở đã có đầy đủ chứng cớ để xác nhận rằng y đã bỏ chạy. Vậy thông tri để các quận biết, nếu quận nào thấy tên "Voi Hămđi" xuất hiện tại địa phận thuộc quận mình cai quản, hoặc giả nếu y có đến gặp một viên chức cảnh sát nào để hỏi thăm, thì các quận báo cho y biết rằng, chúng ta yêu cầu y đừng làm cho chúng ta thêm vất vả, mà nếu có dịp nào thuận tiện thì hãy đến đầu thú tại Sở cảnh sát Xtămbun. Kèm theo đây là ảnh của tên trộm nhiều lần tái phạm, biệt hiệu "Voi Hămđi".

Trên sân ga thuộc một đồn cảnh sát, hai nhân viên cảnh sát nói chuyện với nhau:
- Ramadan này, cậu nhìn cái thằng cha đang uống xalép kia xem, có lẽ đúng hắn là "Voi Hămđi" cũng nên!...

- Hừm! ... Trông cũng hao hao... Đưa ảnh hắn đây nào!

Viên cảnh sát rút trong túi ra một chiếc ảnh đưa cho bạn.
- Ồ, không phải, đây là cậu chứ Ramadan!

- Ừ nhỉ, ảnh tớ chụp hôm nghỉ lễ đấy! Trông được không?

- Cũng được. Nhưng đáng lẽ cậu phải cười lên một tí. Thôi lấy ảnh tên "Voi Hămđi" ra xem nào!

Ramadan rút ra một tập ảnh và loay hoay tìm.

- Đây là ảnh con trai tớ. Nó chụp hồi đi lính. Còn đây là ai cậu biết không, Macmút?

- Trông như thằng cha buôn lậu thuốc phiện Đunman Ali ấy!

- Còn đây là một con "chuột cống" ở khách sạn Suphi.

- Chà, ảnh lẫn lộn lung tung cả!

- Thôi, tìm ảnh "con voi" ấy đi mau lên!

Macmút và Ramadan lúi húi giở tập ảnh.

- Nhanh lên Macmút, hắn uống hết xalép rồi, sắp chuồn bây giờ!

- Xem kìa, hắn nhìn quanh có vẻ lấm lét lắm!

- Đây rồi, ảnh đây! Đúng hắn rồi!

Nói đoạn, hai viên cảnh sát tiến lại phía người có dáng điệu khả nghi.

- Ê này, anh bạn, đứng yên đấy!

Họ hết ngắm bức ảnh lại ngắm người.

- Nghiêng người đi một tí xem nào, anh bạn!

- Hình như không phải hắn, Ramadan ạ!

- Cứ dẫn về cho ông đồn trưởng ông ấy xem. May ra ông ấy nhận diện được hắn.

- Nào anh bạn, đi thôi! Về đồn với chúng tôi!

Tại một nơi khác, hai viên cảnh sát nói chuyện với nhau trước cửa chợ:
- Thật xấu hổ, Suycruy ạ! Chúng mình lùng sục suốt từ sáng đến giờ mà vẫn không tìm được cái thằng "Voi Hămđi" ấy!

- Này, hay là nó kia kìa!

- Đâu? Ừ, có khi đúng hắn cũng nên. Cứ hỏi thử xem.

- Xin ông cho biết tên.

- Mustapha.

Hai viên cảnh sát thì thầm:
- Hắn bảo tên là Mustapha.

- Thì chẳng lẽ hắn nói thẳng với cậu : Tôi là "Voi Hămđi" à?

- Phải, tên này bợm lắm chứ chả phải vừa!

- Thôi, mời ngài cứ theo chúng tôi!

Trong một tiệm càphê thuộc quận khác, hai viên cảnh sát tâm sự với nhau:
- Hôm qua tớ tìm được ba gã "Voi Hămđi" thế mà chẳng gã nào vừa lòng ông đồn trưởng cả!

- Thì tớ đã bảo cậu là ông ấy khó tính lắm mà!

- Suỵt! Cậu thử nhìn cái thằng cha đang uống chè kia xem kìa!

- Thôi đích hắn rồi!

- Nhưng trong giấy nói là hắn to béo cơ mà. Còn thằng cha này thì gầy nhom!

- Hắn mới bị gầy đi đấy! Trốn tránh như thế khổ lắm chứ sung sướng gì!

- Ừ phải, ... nhưng thằng cha này tóc đen, mà "Voi Hămđi" hình như tóc hung nhạt.

- Thì cậu bảo lang thang khắp nơi các bờ bụi, nắng gió như thế, làm gì tóc chả đen đi!

- Thì đã đành rồi! Nhưng có cái tóc thằng cha này nó lại đen nhánh và rậm quá cơ! Mà trong giấy thì nói là "Voi Hămđi" tóc thưa kia mà!

- Có thể là hắn đeo tóc giả để người ta khỏi nhận ra cũng nên.

- Thôi, thế ta còn đứng đây làm gì nữa, lại bắt thằng bợm đi thôi!

Họ lại gần người kia:
- Anh tên gì?

- Hămđi.

Hai cảnh sát nhìn nhau một cách đầy ý nghĩa rồi phá lên cười:
- Thế thì về bót, đi!

Trên một khúc đường nhựa, hai người cảnh sát bắt giữ một người qua đường.
- Há miệng ra!

- Trong miệng tôi có gì đâu!

- Không có thì cứ yên chí mà há ra!

Người đi đường há miệng. Hai viên cảnh sát khám hàm răng anh ta. Người nọ hỏi người kia:
- Này, xem lại trong giấy xem Con voi ấy mất mấy cái răng?

Người kia đọc:
- Mất ba cái răng, hàm trên có một chiếc đổ chì, hàm dưới bên trái có một chiếc nanh bịt vàng..."

Viên cảnh sát đếm răng người qua đường:
- Một, hai, ba, bốn... Đừng cựa quậy. Nhấm hết rồi! Một, hai, ba, bốn, năm... hai mươi bốn! Hắn có hai mươi bốn cái răng.

- Hai mươi bốn à? Thế thì thiếu mấy cái nhỉ? Này, anh có biết anh thiếu mấy cái răng không?

- Tám cái.

- Hắn nhổ bớt răng đi để người ta khỏi nhận ra đấy.

- Thưa ông cảnh sát, răng tôi toàn là răng giả cả, không có một chiếc răng thật nào đâu ạ!

- Này cậu xem lại trong giấy có nói gì đến răng giả không?

- Không thấy nói gì cả. Chắc họ quên đấy. Nhưng tớ thề rằng đúng hắn là "Voi Hămđi" đấy. Cứ nhìn hàm dưới của hắn mà xem! Cả răng bịt vàng là gì đây! Thôi, mời ông đi theo chúng tôi.

- Đi về đâu ạ?

- Về bót, mau!

Mỗi ngày, Sở Cảnh sát Xtămbun nhận được hàng trăm bức điện từ khắp các quận cảnh sát gửi về, nội dung đại khái như sau:

"Phúc đáp bức điện số... ngày...
Quận chúng tôi đã bắt giữ được 14 tên Hămđi, cả 14 tên đều mặc quần áo kẻ sọc, tám tên có răng nanh bịt vàng. Vậy yêu cầu Sở cho biết con số đó đã đủ chưa, hay còn phải tiếp tục tìm thêm?"

Hoặc như sau"

"Phúc đáp bức điện số... ngày...
Hiện nay, tại quận chúng tôi có giam hai tá "Voi Hămđi" cân nặng từ 180 đến 220 kilô. Sở dĩ có sự chênh lệch về trọng lượng như vậy, có thể là vì cân không được chính xác. Tất cả bọn này mắt đều màu hạt dẻ. Không còn gì nữa, chúng đều là "Voi Hămđi cả". Những tên bị bắt đã được giải đi. Quận chúng tôi đang tiếp tục truy nã thêm. Nếu tìm được, chúng tôi xin giải tiếp về Sở sau. Nay kính cáo".

Điện của Sở cảnh sát Xtămbun gửi các quận cảnh sát:
"Hiện nay, tất cả các nhà giam đều đã chật ních. Số "Voi Hămđi" bị bắt coi như đã đủ.

Sở xin gởi lời cảm tạ tất cả các quận và yêu cầu ngừng việc truy lùng và bắt bớ các tên "Voi Hămđi" cho đến khi có lệnh mới".

Bị chú: Tên "Voi Hămđi" ngay hôm tẩu thoát đã bị bắt.

Các tác phẩm khác

Câu chuyện không có muối Lượt xem: 4179
16/12/2014 18:59
Một lần tôi vào cửa hàng thực phẩm, thấy bán bia Pinđen. Đây là loại bia ngon nhất ở Tiệp Khắc mà tại Bra-ti-xla-va không mấy khi có bán. Tất nhiên tôi phải tận dụng dịp may hiếm có này mà mua nhét đầy cặp da.

Các chuyên gia Lượt xem: 3805
16/12/2014 18:57
Chẳng còn cách nào khác, đành phải gọi thợ khác đến. Anh chàng đã đến. Ngắm nghía, xem xét, bò dưới bồn... Ađam và Ana luôn cảnh giác. Họ kể với "chuyên gia" điều gì đã xảy ra và không cho anh ra khỏi nơi này nếu như không xem lại toàn bộ nhà tắm...

Cuộc đời buồn tẻ quá Lượt xem: 3230
16/12/2014 18:56
Thời gian gần đây chị rất mê các phim săn bắt cướp. Anh đưa chị đi xem phim mỗi tuần ba lần, vào buổi tối, ở rạp gần nhà. Xem xong phim nào, chị cũng bị giật mình trong giấc ngủ, hay thức giấc vào lúc giữa đêm và hét toáng lên làm anh cũng bật dậy theo luôn...

Con mèo Tobermory Lượt xem: 3580
16/12/2014 18:53
Thỉnh thoảng chúng ta thấy một con mèo tinh khôn tuyệt vời, vượt xa đồng loại, cũng y như trường hợp loài người vậy. Khi tôi làm quen với Tobermory cách đây độ một tuần, tôi biết ngay mình đã gặp một con mèo thông minh xuất chúng. Tôi đã tiến xa trên con đường thí nghiệm, với Tobermory gần đây tôi đã đạt mục đích.

Chuyện nhỏ Lượt xem: 2928
16/12/2014 18:51
Hiện giờ sức khoẻ của con khá tốt. Trong tháng đầu tiên, con bị một chấn thương ở đầu sau khi nhảy qua cửa sổ để thoát thân vì phòng trọ của con bốc cháy. Phải nằm viện hai tuần, nhưng nay thì con không còn thấy đau đớn gì nữa. Mỗi tuần con chỉ bị nhức đầu tối đa một lần thôi.

Đời tỷ phú Lượt xem: 2458
16/12/2014 17:14
Cảm giác sẽ được trọ trong nhà của một tỷ phú làm tôi cứ bồn chồn, đến thành phố là tôi gọi xe ôm thẳng tới cái địa chỉ mà bố đã ghi cẩn thận trong giấy. Bố tôi nói quá đúng, chú Ba đúng là một tỷ phú bình dân...

Nghệ thuật bậc thầy Lượt xem: 2859
16/12/2014 17:13
Hóa ra bạn tôi không chỉ là triết gia mà còn là một nhà tâm lý sâu sắc. Hắn mô tả tình trạng thảm hại của tôi chính xác đến từng ly, cứ như thể lúc đó hắn đang rình ngoài hè và thô lố mắt nhòm qua khe cửa...

Bữa ăn trưa Lượt xem: 2827
16/12/2014 17:09
Lúc hóa đơn đưa ra, tôi trả tiền xong, chỉ còn có ba francs, không đủ để thưởng cho người hầu bàn, nên để nguyên ba francs trên khay, không nói gì. Bà ta nhìn số tiền thưởng ít ỏi đó một lát. Tôi biết chắc là bà ta nghĩ rằng tôi hà tiện, bủn xỉn. Nhưng đâu biết cả

Chuyện rắn Lượt xem: 2517
16/12/2014 17:07
Có một bài học rút ra từ chuyện chẳng đâu vào đâu này - tôi dạy thằng con - là một người mạnh mẽ, cứng rắn cần phải đứng lên để tranh luận chống lại những thông tin lệch lạc của những kẻ bảo thủ và chưa được giáo dục đầy đủ.

Những điều trớ trêu của kỹ thuật Lượt xem: 2373
16/12/2014 17:05
Họ ngấm ngầm chế tạo tại các xưởng máy của họ những chiếc ô tô, máy thu thanh, máy kéo và xe vận tải theo các sơ đồ và bản vẽ bí mật. Họ che dấu toàn thế giới việc sản xuất của họ. Người Thổ, những kẻ có sức mạnh xưa nay ai cũng biết, đã dùng quả búa nện để trị máy kéo, dùng nước tiểu đối với ô tô buýt...

Hiển thị 31 - 40 tin trong 51 kết quả