Bày Muy-ê-ta đã gả chồng cho con gái và cưới vợ cho con trai. Từ hai đám cưới ấy cho đến nay đã hơn một năm qua. Chúng ta đừng nghe láng giềng nhiều chuyện làm gì, hãy nghe chính bà Muy-ê-ta kể đây:
"Ôi, tôi có thể tự hào là con gái tôi đi lấy chồng hết sức thành công. Thằng con rể của tôi "tuyệt" hết chỗ nói. Các bạn có biết không, con rể tôi thật là chịu khó. Đừng tưởng là sáng sớm con gái tôi phải tung chăn nhảy ra khỏi giường để mò vào bếp chuẩn bị bữa sáng cho nó đâu nhé. Hoàn toàn ngược lại. Con rể tôi, sao mà nó tốt thế! Nó bảo vợ: "Em thân yêu, mệt thì cứ nằm đấy. Anh sẽ mở nhạc, rồi anh sẽ đi pha cà phê đem vào tận giường cho em. Nếu em muốn uống trà hay sô-cô-la cũng được!". Đấy, các bạn thấy không, con gái tôi thật là may mắn.
Chẳng bao giờ nó phải nấu ăn cho chồng nó đâu. Anh chồng sau giờ đi làm về, chỉ lo chở nó đi các cửa hàng thời trang rồi đi nhà hàng ăn tối. Thỉnh thoảng, con rể tôi lại bảo vợ: "Bông hoa mùa xuân của anh. Em hãy mặc bộ áo váy đẹp nhất vào rồi cùng anh đi xem hát đi!".
Thật là hạnh phúc hết chỗ nói phải không?
Nhưng thằng con trai tôi thì thật không may. Thật là khổ thân cho nó, nó cưới vợ không thành công một tí nào. Mà nó đào đâu ra một con bé vừa lười biếng, vừa ích kỷ như vậy chứ? Thật là bi kịch gia đình. Các bạn hãy thử tưởng tượng xem, trước đây vợ nó hoàn toàn khác. Nó hiền thục lại rất siêng năng, cử chỉ dịu dàng khiêm tốn. Thế mà sau ngày cưới... Khổ thân cho thằng bé, kể chuyện về nó mà tôi như ứa máu buồng tim. Đây nghe, buổi sáng khi nó phải sửa soạn đi làm thì đừng tưởng cô ả sẽ dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho nó đâu nhé. Cô ả còn oằn oại trong chăn nệm đợi con trai tôi mở nhạc cho nghe, rồi vào bếp đun nước pha cà phê hay sô-cô-la bưng tận vào giường cho nó, hoặc đôi khi cô ả còn đòi uống trà nóng chớ không phải càphê đâu. Làm như bà chúa không bằng. Mà có bao giờ nó chịu vào bếp đâu. Chả là nó sợ tróc sơn đánh móng tay mà. Thế là con trai tôi đi làm về không có gì ăn lại phải đưa nó đi nhà hàng ăn trưa, ăn tối, còn nó thì ở nhà đi hết cửa hàng này đến thẩm mỹ viện nọ, mua sắm đủ thứ vô tích sự và vứt tiền theo gió. Thế mà đã hết đâu, thỉnh thoảng lại còn bắt chồng đưa đi xem hát mới thích chứ! Sau cả ngày làm việc cũng không để chồng yên thân nghỉ ngơi trong tổ ấm gia đình. Thế có khổ thân cho con trai tôi không?
Đấy, các ông bà thử nghĩ xem, là mẹ ai chẳng muốn cho con mình được hạnh phúc. Nhưng chỉ có hai đứa con, hai số phận lại khác hẳn nhau. Có phải ai cũng hạnh phúc đâu!
Truyện hài hước Pháp
Không thể thành người
Lượt xem: 5759
16/12/2014 20:38
Thế là hết!... Thế là tiêu tan cái mộng tiểu thuyết của tôi. Phải, trong tù tôi không viết được gì cả. Nhưng mà tù đã mở ra cho tôi một chân lý trăm ngàn lần quý hơn cuốn sách thai nghén kia. Tôi đã hiểu ra vì sao chúng ta không thể thành người được...
Quê ta vạn tuế
Lượt xem: 6073
16/12/2014 20:35
Tớ cũng vui vì lại vào tù. Dù sao bây giờ trước mắt mọi người tớ cũng hiện hữu, mặc dầu chính thức thì đã là chết. Nhưng tớ còn 4 đứa con, chúng không ra sống cũng chẳng ra chết; trước pháp luật chúng chưa ra đời. Bố chúng không có thì sao chúng ra đời được?...
Chuyện vợ chồng
Lượt xem: 4281
16/12/2014 20:31
Thánh Ala ơi! Con phải làm thế nào đây... Xin Thánh rủ lòng ân ưu. Thôi, nín đi em... lúc anh bảo anh không lấy vợ thì em cáu. Ðến lúc anh bảo anh có lấy vợ em cũng lại cáu. Thế em lệnh cho anh nói gì có phải hơn không?
Phải ho lao mới được
Lượt xem: 4028
16/12/2014 20:30
Các bạn cứ xem, nhờ giời, chúng tôi còn khoẻ mạnh sống qua được mùa đông này, đến sang năm tất cả nhà sẽ được mua than cho mà xem. Vì nói gì thì nói, chứ cứ sống ở chỗ lạnh lẽo không có gì sưởi ấm thì chắc chắn là được ho lao rồi.
Diễn văn trong lễ khánh thành
Lượt xem: 4576
16/12/2014 20:29
Các ông biết không, từ nhỏ lưỡi tôi đã dẻo lắm. Ðừng nghĩ rằng tôi bốc phét. Quả thực là tôi nắm được nghệ thuật diễn thuyết. Tất nhiên nghệ thuật này không lộ ra trong những câu chuyện hàng ngày, chẳng hạn như câu chuyện của chúng ta bây giờ, nhưng hễ cứ đứng trước một đám đông là thằng diễn giả trong người tôi lại đứng dậy...
Hội nghị các nhà giải phẫu
Lượt xem: 4934
16/12/2014 20:26
Yên lặng cho! Vâng, thưa quý vị, chẳng có gì khác nhau cả. Nhưng lúc đó ở nước chúng tôi vừa ban hành Luật Báo chí mà. Nhà báo không tài nào mở miệng ra được nên buộc tôi phải cắt amidal cho anh ta qua đường... hậu môn!
Hội nghị phụ huynh
Lượt xem: 4209
16/12/2014 20:24
Tôi cứ đắn đo mãi không biết có nên đi họp phụ huynh hay không. Đi thì chẳng biết nói gì. Mà giả dụ có gì muốn nói, thì chưa chắc tôi dám mở miệng. Vì tính tôi không quen nói trước chỗ đông người. Tuy vậy, cuối cùng tôi cũng dẹp được những nỗi băn khoăn và quyết định đi.
Người phụ nữ xã hội
Lượt xem: 5171
16/12/2014 20:20
Sáng hôm sau chúng tôi vẫn không gặp được nhau. Nhưng người vợ chung tình của tôi vẫn không quên để lại cho tôi một lá thư nồng nàn âu yếm, với những lời lẽ ngắn gọn, cô đọng như mệnh lệnh của viên chỉ huy dũng cảm trước giờ tấn công.
Phụ tùng thời đại văn minh
Lượt xem: 4794
16/12/2014 20:18
Thế là hết. Tôi đã thoát được con quái vật. Ngàn lạy ơn thánh Ala chí công... Tôi thấy mình như được thoát xác. Cho tôi một tách cà phê mau lên và đặc vào nhé! - Lão Hamít sung sướng quát gọi chủ quán.
Rất tiếc là không xong rồi
Lượt xem: 4461
16/12/2014 20:17
Một cô gái có học thức! Phải nói rằng học thức dù sao cũng là một nét hấp dẫn đấy chứ! Các bạn cứ đọc các mẩu rao vặt kết hôn trên báo thì biết đấy. Từ anh thợ mới học nghề quét vôi cho đến nhà hoạt động xã hội có tên tuổi, có ai là người không muốn kiếm một cô vợ có học thức đâu nào!
Hiển thị 21 - 30 tin trong 86 kết quả